Chương 1
Part 1
“… … … Cơn ác mộng đó là.”
You ném rơm rạ xung quanh chiếc gường và lầm bầm. Ánh đèn đường đã mờ đi,đêm đã muộn. Ở Underwood của thành phố ngầm, nơi đây luôn có làn gió mát nhẹ thổi từ bờ sông, thế nhưng vào buổi đêm nó trở lên lạnh hơn. Có thể chính vì lý do này mà các trò chơi chính của lễ hội được tổ chức vào ban ngày. Ngày mai sẽ là đêm trước của lễ hội khi trò chơi chính, “ The Horsemen of Hippo Camp” , được tổ chức. Vì vậy cô ấy muốn nghỉ ngơi nhiều nhất có thể, nhưng giấc mơ đó diễn ra không đúng lúc.
(… … … Muốn trở thành bạn của Gyphon à ?)
Nhớ lại cuộc trò chuyên cuối cùng với cha của cô, You nắm chặt lấy chiếc dây chuyền. Đã 3 năm kể từ lần trăng tròn ấy. Mặc dù sau đó, cô không còn mang nó nhiều sau khi mọi người chế nhạo câu chuyện của cô, nhưng giờ đây cô có thể tự tin nói về giấc mơ và xác nhận nó – Nơi cha cô đã từng du hành chính là thế giới này, thế giới của Khu Vườn Nhỏ (Little Garden).
(____________,)
Phá vỡ bằng một nụ cười, You bật ra một tiếng thở dài và cố gắng đi ngủ lại.
Đúng vậy, cô đã từng nói rằng mình muốn nhìn thấy “thế giới bên ngoài”, nhưng ngay cả khi không nằm trong giấc mơ của mình, cô vẫn nghĩ nó là gì đó hơn một phép ẩn dụ. Người thân của cô nói rằng cha cô là một kẻ lang thang, nhưng nghĩ lại thì ông đã để con gái mình lại để lang thang đâu đó trong một vũ trụ song song. You đã đi quá xa khỏi sự tức giận mà điều đó khiến cô không thể nhịn cười (she couldn’t help but laugh) . Trong khi nở một nụ cười cay đắng, Calico trong khi đang nằm trên đùi cô, ngái ngủ nhấc đầu dậy.
“… … … Cô chủ ? C – Có điều gì không đúng à ?”
“ Không có gì. Xin lỗi vì làm em thức giấc.”
You xin lỗi trong khi vuốt ve cổ của Calico. Calico tỏ rõ sự thỏa mãn và cuộn tròn lại như một quả bóng.
( Nếu mình nói với Calico về những gì đã xảy ra với cha… … … liệu em ấy có nói chúng ta nên tìm ông ấy ?)
Cô khẽ cụp mí mắt và lặng lẽ nắm lấy chiếc dây chuyền. Nhưng điều đó là không thể, You nghĩ. Có 3 lý do chính khiến You không đi tìm cha cô sau khi tới Khu Vườn Nhỏ. Lý do lớn nhất là You và những người còn lại được triệu hồi từ các thời kỳ khác nhau. Được triệu tập từ bất kỳ khoảng thời gian nào cũng có nghĩa là người được triệu hồi cũng có thể tới bất kỳ khoảng thời gian nào. Nếu You lấy bản thân làm điểm xác định trên dòng thời gian, cô sẽ không thể xác định cha cô tồn tại trong “ Khu Vườn Nhỏ quá khứ” hay “ Khu Vườn Nhỏ tương lai”. Nếu đúng như trường hợp ấy sẽ không có cách nào để tìm ông ấy. Còn một lý do khác đó là… … … đúng thế, đó là lời mời đã đề cập trước đây.
“ Gạt sang bên gia đình, những người bạn, nơi bạn thuộc về, cả thế giới và đến với Khu Vườn Nhỏ.”
Gạt sang bên quá khứ của bạn, gia đình của bạn, danh tính của bạn và tới đây; câu nói ấy đã lay động trái tim của cô, và đó cũng là lý do tại sao cô lại ở đây, trong Khu Vườn Nhỏ. Để gạt bỏ sang một bên khoảng cách của You với người khác và chỉ hướng trái tim mình tới động vật, cho những mối quan hệ mới… … … để có thêm những người bạn mới, đó là lý do khiến cô tới đây.
Izayoi và Asuka có thể cũng gạt bỏ những thứ như thế để triệu hồi đến đây. Nhưng cô là người duy nhất kéo theo quá khứ của mình, thứ làm cô chậm lại. Hơn nữa , thời gian này cô đã cố gắng để khích lệ Izayoi, gây ra một số vấn đề cho cộng đồng. You muốn tránh gây ra bất cứ điều gì rắc rối hơn thế.
(… … … Nghĩ về điều đó, chắc hẳn Izayoi sẽ đến vào tối nay phải không. )
You bật dậy từ chiếc giường và vớ lấy chiếc headphones tai mèo bên cạnh giá nến.
(… … ..Theo mình nghĩ, chiếc headphones tạm thời sẽ không thực hiện công việc của nó. Ít nhất là cho tới khi mình giành chiến thắng cuối cùng trong “ Horsemen of Hippo Camp” vào ngày mai như một món quà … … …)
Và cô muốn xin lỗi. Họ có thể sẽ không tha thứ cho cô ngay cả khi cô hoàn thành công việc, nhưng đó là quy luật của bầy đàn để theo đuổi đến cùng lý tưởng của môt người. (hoặc bé này quá thân với động vật nên nhiễm tính, hoặc do anh dịch sai)
( Có vẻ như Ayesha cũng sẽ tham gia, nhưng mình không được phép thua trong lần này. Ngày mai, việc đầu tiên mình làm vào buổi sáng sẽ là đi tìm Hippocamp mà mình có thể dựa vào.)
Cô nắm chặt chiếc headphones tai mèo trong khi trở lại chiếc giường ngủ.Nhưng có lẽ vì đã tràn đầy động lực, cô hứng khởi tới nỗi không thể ngủ được. Trong khi đang nghĩ cách để có thể đi ngủ lại, cô chợt nghe thấy những âm thanh sâu thẳm phát ra từ hư không.
(… … … Nn … …)
*Bolin*, những âm thanh thư giãn kích thích lên màng nhĩ. Âm thanh ấy You đã từng được nghe ở đâu đó trước đây, dù vậy cô quá mệt mỏi để quan tâm tới nó. Mí mắt You bây giờ trở lên nặng hơn, và ngay sau đó cô đã chìm vào giấc ngủ sâu. Nhẹ nhàng giao phó bản thân cho cơn buồn ngủ, ý thức của cô nhanh chóng mờ đi.
Một vệt chớp lóe lên từ đám mây bụi tới mặt đất thẳng vào căn nhà sụp.
“ Fugyaa!?”
“C-Chuyện … … …!!?”
Tia sét dội xuống, xé toạc mặt đất. Vụ nổ đẩy You và Calico lên giữa bầu trời phía trên những vách đá dốc của Underwood, gần như rơi xuống vách đá sâu thẳm nơi thác nước khổng lồ chảy xuống. Giữ vững thái độ của mình, mọi dấu hiệu của cơn buồn ngủ lập tức biến mất, You lập tức suy nghĩ để nắm bắt tình hình.
( Âm thanh vừa nãy … … … ! Đó là âm thanh của chiếc đàn hạc đã bị đánh cắp ngày hôm qua … … … !?)
Những âm thanh ấy dùng để đánh cắp ý thức của con người. Đó phải là [ Golden Harp] thứ You muốn lấy từ đối thủ của mình. Không có thời gian để cô tìm ra lý do, không ngoại trừ khả năng nó bị kẻ thù chiếm lấy. Giũ bỏ cơn buồn ngủ, You nhanh chóng quyết định phương hướng hành động để gặp các thành viên khác của [ [ Không tên ]]. Thế nhưng những tia sét liên tục giáng xuống, đốt cháy rễ cây và biến mặt đất thành những hang động.Như dòng chảy đổ xuống từ thác nước, những mảnh vụn và phiến đá vỡ trút xuống sau khi vụ nổ hất tung chúng lên trời.Trong khi khéo léo né tránh những tảng đá, You phát hiện một cô gái Kodama
“ Kyaa!?”
“ Cẩn thận !”
Tạo ra một cơn gió trong khi bay, You nắm lấy tay cô gái Kodama và kéo cô gái ra khỏi cái hang dưới mặt đất. Tránh qua những chiếc rễ đang cháy của một cái cây đổ, You rất ngạc nhiên bởi cô gái mình vừa mới cứu.
“ Cô có ổn không…………e.eh? Không phải cô là người lễ tân ở lễ hội thu hoạch sao ?”
“ Vâ-vâng. Tôi là Kirino. Bạn là …………của [[ Không tên ]]”
“Mhm. Tôi muốn chúng ta có cơ hội để giới thiệu bản thân với nhau, nhưng chúng ta nên để dành điều đó cho sau này.”
“Đ-Được rồi.”
Cô gái Kodama người vừa gọi bản thân mình là Kirini cúi thấp đầu như cánh cung trong khi những bông hoa trang trí trên tóc cô đung đưa xung quanh. You ôm lấy Kirino trong lúc bay qua đống đổ nát. Cùng khi đó tiêng sấm sét vang vọng khắp Underwood. Để thu thập thông tin nhiều nhất có thể, You đẩy khả năng nghe của mình lên hết mức có thể và thăm dò xung quanh. Trong khi làm vậy, cô nge được một chuyện đáng ngờ từ phía tháp đồng hồ.
“ Ti-Tin xấu đây! Titan cũng đến theo cách này!!”
“ Gì cơ!?”
“ Chết tiệt, chúng đang ra khỏi lớp vỏ gỗ
(dịch bừa vì nghĩa quá chuối woodwork ) vào lúc này."
Không bao lâu sau khi You nghe tin này thì chuông bắt đầu vang lên báo hiệu cho mọi người cuộc tấn công của Titan. Trong cơn hỗn loạn, tin xấu trở lên tồi tệ hơn khi nó lan đi.
“ Tiếng chuông báo hiệu cho một cuộc xâm lược…. … … ! Không thể nào, bọn Titan đã xuất hiện… … … !?”
Kirino kêu lên một tiếng tuyệt vọng trong khi run lên, bám chặt vào You. Nhưng vấn đề của You đang hướng về chỗ khác.
(… … … Bọn Titan cũng ?)
Cô nhíu đôi lông mày của mình trong lo lắng và ngay sau đó, những lá thư màu đen bắt đầu rơi từ trên trời xuống. Sau khi nắm lấy một bức thư màu đen, thứ đã cọ vào sống mũi của cô, You bỗng tái nhợt đi.
“ Ku… … … một Greass Roll màu đen !? Có lẽ nào nó là ---------!?”
Đáp xuống mặt đất để thả Kirino xuống, You cắt con dấu trong cái nhìn lo lắng.
<< TÊN GIFT GAME : “ SUN SYNCHRONUS ORBIT in VAMPIRE KING” >>
Thành phần tham dự:
· Tất cả sinh thể sống bị cuốn vào bởi “vòng tròn của linh thú” (Chém Circle of Animals )
· Sau khi “Vòng tròn” biến mất, trò chơi sẽ được bắt đầu và diễn ra trong một lượng vô hạn của thời gian.
Điều kiện thất bại :
· Không có [ Cái chết của người tham gia sẽ không được tính là không có khả năng hoàn thành trò chơi.]
Điều mục cấm kỵ :
· Không có.
Trừng phạt :
· Một thời gian giới hạn sẽ được áp đặt lên tất cả các người chơi, người bị nhắm đến và chiến đấu chống lại người đứng đầu trò chơi.
· Giới hạn thời gian sẽ là một vòng lặp mỗi 10 ngày.
· Hình phạt sẽ được lựa chọn ngẫu nhiên từ [ Đâm ], [ Đóng đinh ] hay [ Thiêu ]
· Chỉ có cách duy nhất để tránh khỏi sự trừng phạt là hoàn thành trò chơi hoặc là khi trò chơi bị ngừng lại.
· Cái chết của người tham gia sẽ không bao gồm trong điều kiện được giải thoát khỏi trò chơi và họ sẽ phải tiếp tục chịu đựng vô thời hạn.\
Điều kiện chiến thắng của người tổ chức trò chơi :
· Không có.
Điều kiện chiến thắng của người chơi:
· Tiêu diệt người lãnh đạo trò chơi : [ Chúa quỷ Draculea ].
· Tiêu diệt người lãnh đạo trò chơi : [ Leticia Draculea ].
· Thu thập những mảnh vỡ của chòm sao và mang “ Chiếc vòng” dâng lên ngai vàng.Theo đúng thủ tục và khôi phục lại ngai vàng như một chỉ dẫn, tấn công đầu não của những nhà cách mạng, kẻ bao bọc trong xiềng xích.
Lời tuyên thệ : Tôi tuyên bố tôn trọng những điều đã nêu phía trên bằng danh dự, biểu ngữ của chúng tôi, và chủ tổ chức Gift Game này.
“Đóng dấu ”
“Đ – Đây loại game gì vậy … … …!?”
Nội dung bức thư đơn thuần là vô nghĩa. You đã sông ở Khu Vườn Nhỏ này 2 tháng, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy thứ gì đó như vậy. Đáng chú ý là những hình phạt độc ác. Nó hoàn toàn khác với những gift game cô từng thấy cho tới nay, đầy ngoại bang và nhỏ giọt với giã tâm.
(V-Và nó nói Leticia là chủ tổ chức game… … … Chuyện gì đang diễn ra vậy -------!?)
“Có nguy hiểm, mau thoát ra theo hướng này!!”
Cô dừng lại vào lúc thấy tiếng khóc của Kirino. Ngay bên cạnh hai người, hai vật thể lớn trong như những khối đá rơi xuống. You nhìn vào 2 tảng đá, bối rối bởi trọng lượng của chúng, thứ trông có hơi khác lạ với những tảng đá trong hang. Họ nhìn chằm chằm vào nó một lúc, nhưng chẳng hề có manh mối nào, họ không thể biết được chúng làm từ cái gì.
Chúng ta nên trở lại mặt đất, You nghĩ trong khi quay người lại và rồi-----Những chiếc xúc tu khổng lồ phóng ra từ khối đá, bắt lấy Kirino.
“ Kyaa!!”
“K-Kirino… … …!?”
*Vớ vẩn* đó là từ loé lên trong đầu cô, nhưng đã quá muộn để nuối tiếc. Nhìn vào phiến đá, nó không chỉ có 10 cái xúc tu khổng lồ mà còn có thêm 4 cái chân và chúng bắt đầu di chuyển. Ngoài ra, những khối đá khác ra sức nóng dữ dội từ than của chúng và trở thành một salamander dài 20 feet (là 20 foot long); hơi thở bốc lửa lan khắp xung quanh, đốt cháy những căn nhà.
“C,C,Cô chủ! Những tảng đá biến thành một con quái vật !?”
“… …. … Một con salamander và… … … một con quái vật bạch tuộc !?”
Hai con quái vật không lớn bằng bọn Titan, nhưng sự hiện diện của chúng làm bầu không khí trở lên nặng nề hơn. Cần phải dự phòng, You nhìn xung quanh để tìm kiếm sự giúp đỡ, nhưng cô không thể thấy bất kỳ ai. You liếc nhìn các cư dân của Underwood, những người đã đang chạy xung quanh để tránh những cái rễ cây bị lửa thiêu cháy đổ xuống bên trong hang động, với một cái nhìn quả quyết, cô đặt Calico xuông từ tay mình.
“C-Cô chủ… … … !”
“… … … Calico. Chị sẽ “chăm sóc” bọn chúng, bởi vậy hãy đi tìm Asuka.”
“Vâ,Vâng, nhưng chăm sóc cả hai bọn chúng thì… … …!”
“ Chị sẽ ổn thôi. Chị sẽ không làm điều gì ngốc nghếch. Khi cứu được Kirino, chị sẽ tới gặp em.______ Đi đi!”
Ngay khi vừa nói xong, You bay vào trong cơn lốc. Nghiến chặt hàm răng của mình, Calico quay đầu lại và chạy. Trong khoảnh khắc tiếp theo, một vệt sáng nhạt như tia sét trắng – xanh thắp sáng bầu trời đêm tại Underwood.
Part 2
Klunk!! Cú va chạm mạnh vào sau gáy của Kodou Asuka do sóng xung kích gây ra khiến cô giật mình tỉnh dậy. Cô có vẻ nhưđã tỉnh dậy sau cú va chạm đủ mạnh để thấy những ngôi sao cùng nước mắt lập tức dâng trào vì cơn đau.
“ Ow… … … ! ? C-Chuyên quái quỷ gì vừa xảy ra vậy… … … !?”
“… … … Có vẻ cô đang khá thoải mái.”
Khá bình tĩnh, Một giọng nói không có vẻ gì là thân thiện vang lên phía đằng sau cô. Asuka nhíu đôi lông mày khó chịu trong khi quay lại, và đứng đó là một cô gái đeo mặt nạ, mang trên mình bộ áo giáp trắng cùng với chiếc váy-----------Không rõ danh tính. Bên cạnh cô là cả núi gạch vụn, trông có vẻ như còn sót lại từ một vụ nổ. Nếu một khi nhìn xung quanh, tất cả những gì họ nhìn thấy sẽ là một biển lửa cháy rực và những mảnh vỡ hỗn độn. Rõ rang đây là một trường hợp khẩn cấp. Asuka không phải kiểu người của buổi sáng ( không tỉnh ngủ nhanh), nhưng ngay cả cô cũng không thể giữ trạng thái buồn ngủ thường lệ. Asuka nhảy vào đôi giày và chỉnh trang lại bản thân (Asuka leapt to her feet and collected herseft – cái này đoán, ngon thì dịch hay hơn đi), sau đó hỏi “kẻ không rõ danh tính” một cách kiên quyết.
“… … … Chuyện gì đang diễn ra vậy ? Phải chăng là bọn Titan tấn công ?”
“ Ai biết được ?Không phải tốt hơn nếu cô lo cho bản thân mình trước sao ?”
Kẻ vô danh lạnh lùng đáp lại trước khi quay gót chân. Ngay cả trong trường hợp đặc biệt này, cô ta hoàn toàn không cho thấy bất cứ dấu hiệu nào của sự hợp tác, để đáp lại thái độ ấy Asuka đáp lại với một cái nhìn khinh bỉ.
“ Này cô, giờ không phải thời gian để chơi đùa_____________”
_______Gió rít mạnh. Giống như những cơn gió đang vuốt ve đôi má của Asuka, cùng với đó là tiếng ồn như có sinh vật to lớn nào đó vừa sụp đổ sau lung cô. Asuka quay lại trong sự choáng váng________ở đó là một con rồng với những chiếc vảy thuộc dạng có độc, cổ của nó bị cắt đứt chỉ trong một cú đánh. Klink, âm thanh của một cây kiếm khi tra vào bao vang lên phía sau cô. Asuka sau đó nhận ra rằng đòn tấn công đó là của “kẻ vô danh”. Cùng lúc đó cơn rung mình chạy khắp sống lưng cô.
Mặc dù cô gái ấy đang đứng trước mặt cô, Asuka không hề nhận ra cô ấy vừa làm gì với thanh kiếm của mình. Nếu mục tiêu là Asuka thay vì con rồng, có lẽ cô sẽ mất mạng trước khi nhận ra điều đó. “kẻ vô danh” ấy đưa lại cho cô một cái nhìn khinh bỉ từ phía sau lớp mặt nạ, sau đó vỡ thành một nụ cười, rồi cười.
“ Không biết đâu mới là kẻ không biết vị trí của mình. Không thể đưa ra một lời cảm ơn sau khi được cứu tới 3 lần, cô không phải một kẻ thấp kém chứ ?”

“… … … Uu … … … !”
Khuôn mặt cô đỏ lên bởi sự bối rối ẩn dưới đó là một cơn giận dữ như muốn nổ tung, nhưng bằng nỗ lực của toàn bộ cơ thể cùng với niềm kiêu hãnh của mình, cô kìm nén lại cơn giận dữ ấy. Cô không thích giọng điệu của cô ta, nhưng “kẻ vô danh” ấy nói đúng. Nếu nói lại vấn đề đó, cô sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ hơn và hơn nữa. Nhưng cô không thể ngoan ngoãn cảm ơn cô ta, và trong lúc đang băn khoăn, giọng của Jin Russel vang lên từ vách đá phía sau cô.
“ Asuka-san! Vậy chị vẫn ổn !”
“ Jin-kun… … …!”
Jin xuống theo đường của một cái rễ cây bị gãy. Bên cạnh cậu là Pest trong bộ trang phục hầu gái.
“… … … Kasukabe-san và Leticia không ở cùng với em sao ?”
“Đ-Đúng vậy. Chúng em đã ở cùng một nhà trọ, nhưng… … …”
Trong khi đưa ra một câu trả lời mơ hồ, cậu rũ vai xuống. Cô nhìn Pest để dò hỏi, nhưng cô ấy không đáp lại cái nhìn của Asuka, và lặng lẽ nhìn lên bầu trời đêm bao phủ trong những đám mây bão.
“… … … Jin. Tốt hơn hết chúng ta nên rời khỏi đây sớm”
“ Eh?”
“ Khế ước đã có hiệu lực, bởi vậy sẽ rắc rối nếu cậu chết, và tôi có trách nhiệm bảo vệ cậu, nhưng__________bảo vệ cậu chống lại bọn chúng là quá khó ngay cả đối với tôi.
Ngay cả với cái nhìn bình tĩnh và điềm đạm, cô ấy vẫn toát mồ hôi lạnh. Bối rối, mọi người nhìn lên bầu trời và rồi
“─────GYEEEEEEEEEEYAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaEEEEEEEEEYYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaa!!!”
_________Và thứ họ nhìn thấy là một cảnh tượng thần thoại. Tiêng gầm khổng lồ của của con rồng làm rung chuyển đất trời vang lên khắp Underwood. Tiếng gầm ấy không thể hiểu được bằng ngôn ngữ con người, nhưng nó cho thấy sự hiện diện áp đảo của mình. Hứng phải tiếng gầm ấy chỉ có thủng màng nhĩ, họ hướng sự ngạc nhiên của mình lên bầu trời.
“J-Jin-kun… … … thứ vừa nãy là,”
“ Một con rồng thuần chủng… … … ! Không thể nào,loài vật mạnh nhất lại xuất hiện ở đây… … …!?”
Những từ cậu thốt ra mang đầy sự sợ hãi. Họ đã thấy tất cả những phép màu khi đến Khu Vườn Nhỏ, nhưng chưa thứ gì có thể sánh với sự hiện diện đặc biệt này. Nổi lên từ trong những đám mây bão dày đặc là hình thù của một con rồng cân xứng tới từng tỷ lệ. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Asuka, nhưng cô nghiến chặt răng để ngăn không cho bản thân mình run rẩy.
“… … … Jin-kun. Hãy đi tìm tất cả mọi người. Để Izayoi qua một bên. Tôi lo lắng cho chúng.”
“ Được rồi.”
Jin gật đầu đáp lại. Tìm một cầu thang gần như không được sử dụng trên vách đá, mọi người bắt đầu chạy trốn. nhưng Pest kéo tay áo ngăn họ.
“ Jin, ở cạnh tôi.”
“P,Pest ?”
“_______________Nó đang đến !!”
Giọng của Pest bắt đầu căng lên. Bầu trời đêm phía trên xuất hiện một tia sét. Con rồng từ đám mây xuất hiện cùng một tiếng gầm. Thân thể nó phân tán khắp Underwood. Sau đó những chiếc vảy hợp lại thành những con rắn khổng lồ, salamanders, và bọ cạp 5 đuôi khổng lồ. Đối mặt với những con quái vật được triệu hồi đang tràn ngập Underwood, Asuka giơ Gift card lên cao và chuẩn bị cho trận chiến.
Part 3
__________ Một góc của lễ hội thu hoạch ở Underwood
Liên minh [Draco Greif] rơi vào hỗn loạn. Những người đưa tin thậm chí không thể hoặc nhầm lẫn khi truyền lệnh xuống cấp dưới . Mớ hỗn độn, người đứng đầu, ngồi ngay dưới lá cờ liên minh khoanh tay và chờ tưng tin tức. Căn cứ vào từng thông tin________ mớ hỗn độn này sẽ ngày càng trở lên trầm trọng, cô suy nghĩ trong khi nắm chặt bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
( Từ khi chủ tầng phía bị đánh bại, và để chiếm lấy quyền thừa kế, một chúa quỷ xuất hiện... ... ... Rất giống sự kiện xảy ra 3 năm trước.)
Trong đầu cô xuất hiện hình ảnh Salamamdra liên minh với một cộng đồng khác dưới ánh mặt trời. Đó là nguyên nhân khiến Sala – người thừa kế đầu tiên chạy trốn khỏi quê hương mình. Nhìn lại quá khứ bi kịch của mình, cô ngồi khoanh tay ngồi trên ghế trong khi chờ báo cáo. Ngay sau đó, một người đưa tin xông vào trong khi thở hổn hển.
“ Công chúa!! Tôi vừa trở về từ vùng phía Bắc”
“ Rất tốt. Vậy, tình hình ở đó thế nào?”
“ Vâng. Đúng như dự đoán, một chúa quỷ đã xuất hiện ở vùng phía Bắc. Hiện tại một phần của liên minh Salamandra – Oni Hime đang cố cầm cự trước sự tân công của chúa quỷ”
“... ... ... Ta hiểu rồi. Có vẻ như họ sẽ không thể gửi cứu viện.”
Sala dùng sức nắm chặt tay. Sala đã cố gắng truyền đạt lời cảm ơn của cô, nhưng không có đủ thời gian cho đến khi một người đưa tin khác vội vã xông vào.
“ Công chúa ! Có tin xấu! Chúng ta được thông báo chúa quỷ cũng đã xuất hiện gần Shiroyasha của phía Đông, và bà ta không thể tới được... ... ... !”
Người đưa tin đầu tiên quay đi với sắc mặt tái nhợt sau khi nghe được tin đến từ phía Đông. Tuy Sala không biểu lộ bộ mặt ấy ra bên ngoài nhưng trong lòng cũng không giữ được bình tĩnh.
(... ... ... Phía Nam đã bị phá hủy, và chúa quỷ lại xuất hiện ở phía Bắc và phía Đông. Hơn nữa họ đang là mục tiêu tiếp theo của chủ tầng. Điều đó không phải là ngẫu nhiên.)
Bản thân chúa quỷ đang bị kiểm soát bởi ai đó,bắt đầu phát động cuộc chiến trong khi nắm giữ vị trí chủ tầng. Nếu đó là sự thật, thì điều này quả thực vô cùng tồi tệ. Chúa quỷ dưới sự kiểm soát của một quỷ khác, điều này không phải là không thể. Nhưng điều đó chỉ đúng với trường hợp chúa quỷ của Zoroaster hoặc Grim Grimoire trong việc tạo liên kết triệu hồi từ vết nứt, hoặc giống như Heavenly Ones, thu thập tất cả cá nhánh của họ lại dưới một lá cờ duy nhất. Chúa quỷ sẽ không bao giờ đem cờ của họ hòa lẫn với là cờ của kẻ khác. Lý do tất cả các chúa quỷ đều nguy hiểm là bởi lòng kiêu hãnh của họ. Không hề có sự chuẩn bị hay báo trước, không còn gì ngoài việc đối mặt với cuộc tấn công và phá hủy từ cơn thịnh nộ của họ. Để có thể ra lệnh cho những kẻ được coi là thảm họa tự nhiên như thế, không có cơn ác mộng nào tồi tệ hơn.
( Chừng nào các chủ tầng còn chưa hành động, liên minh [Draco Greif] không thể đánh bại chúa quỷ. Nhưng với tư cách là người bảo hộ, việc đưa người tham dự ra tới cổng ngoài là nhiệm vụ của mình.)
Sala đứng dậy từ chiếc ghế dành cho người lãnh đạo và nói với 2 người đưa tin với giọng điệu kiên quyết.
“ Cảm ơn vì sự làm việc chăm chỉ của hai người. Tôi muốn hai người giữ kín tình hình của hai vùng phía Bắc và phía Đông. Việc bất cẩn để lộ ra điều này sẽ gây ra sự hoang mang không cần thiết. Hai người hãy đuổi theo đội trưởng 4 chân và bảo anh ấy chuẩn bị nhiều hết mức có thể những chiếc xe bò, ngựa phục vụ cho việc đưa người tham gia ra cổng ngoài. Trong lúc chúng ta thu hút sự chú ý của đội quân Titan thì những người tham dự lễ hội phải được đưa đến một nơi an toàn!”
“ V,Vâng thưa ngài !”
Hai người ra khỏi phòng tư chính, trượt xuống thân cây lớn. Để chuẩn bị chống lại bọn Titan, cô trang bị thanh kiếm quen thuộc của mình cùng thứ kim loại yêu thích của bản thân dựa trên Gift ở khắp cổ tay và mắt cá chân. Gift đó có tác dụng để nâng cao sức mạnh ngọn lửa của cô.
( Trên đỉnh của sự cao quý_________ mà không phải Vương Long Tinh hay Thủy Long Giác, mình chỉ là một người con lai, họ hàng xa với loài rồng. Hãy xem có quá xa không khi mình được đeo Gift này... ... ... !)
Với một cái nhìn căng thẳng, cô tiếp tục chỉnh trang bản thân. Nhưng bầu không khí ấy lập tức bị thổi bay sau khi Kuro Usagi bay vào phòng cô theo lối cửa sổ.
“ Sala-sama! Vậy là cô vẫn ổn!”
"Kuro Usagi-dono... ... ... chờ đã, cô vừa mới. Mau thu dọn hành lý và về nhà đi. Trong khi chúng tôi chống lại lũ Titan, [ Không tên ] cũng cần được bảo vệ."
“ Điều đó là không cần thiết! [ SUN SYNCHRONOUS ORBIT in VAMPIRE KING] sẽ sớm phải dừng lại để dàn xếp cuộc tranh cãi ! Mặc dù không có phản hồi từ chủ tổ chức trò chơi nhưng tôi nghĩ chúng ta có thể hoãn nó lại ít nhất 1 tuần"
Sala hít một hơi thật sâu, và vẻ thất sắc trên gương mặt cô đã biến mất.
“ Tôi hiểu rồi... ... ... ! Với trọng tài, trò chơi có thể hoãn lại một thời gian !”
“Yes! Vậy trước tiên, Tôi muốn hỏi làm thế nào để càn quét hết những con thú điên cuồng trong Underwood !”
Kuro Usagi vểnh cao đôi tai của mình lên trong khi cô hỏi. Sala có một đầu mối để trả lời, nhưng ngược lại, cô thể hiện một giọng điệu lo lắng.
“Điều đó ổn với tôi, nhưng hầu hết bọn Titan ở đây. Chúng ta sẽ làm gì với điều đó ?”
“ Về điều đó__________”
“ Công chúa!! Tình trạng khẩn cấp!!”
Vật vã trong lúc cố ấy lại hơi thở của mình là một Beastman đến đưa tin, khác với nhứng người đưa tin lúc trước. Thắc mắc đó là điều gì, Sala hỏi với giọng lạnh lùng.
“ Chuyện gì vậy ? Có điều gì không đúng sao ?”
“ N,Nó không phải ! Trên thực tế, ngài có thể nói rằng, nhưng... ... ...!”
Anh ta quá shock để nói lên lời. Có lẽ đó là biểu hiện rõ nhất cho thấy sự ngạc nhiên của người đưa tin. Với Sala, cách mà anh ta bị sock bởi điều gì đó. Ngay cả khi bị rượt đuổi bởi Titan, Beastman cũng không tới nỗi thế này. Hơn nữa trên khuôn mặt người đưa tin trong lúc này không hề có chút biểu hiện nào của sự sợ hãi. Nếu đem biểu hiện tuyệt vời trên mặt anh ta diễn đạt bằng từ ngữ ____________thì đó chỉ có thể là những điều tuyệt vời trên khắp thế giới đã được thu thập lại; giống như anh ta đã nhìn thấy một cảnh tượng kỳ vĩ và một cuộc phiêu lưu bí ẩn tới nỗi tưởng chừng như đó là một trò lừa hiện ra ngay trong thực tại, đó là loại biểu hiện phức tạp hiện lên trên khuôn mặt ấy. Trong khi Sala suy nghĩ về điều này, cô quở trách người đưa tin không hoàn thành nhiệm vụ của mình.
“ Tôi không biết chuyện gì xảy ra nhưng nó là trường hợp khẩn cấp, hãy nhanh chóng suy nghĩ về điều đó ! Trong khi chúng ta đang lãng phí thời gian ở đây thì bọn Titan sẽ_________”
Bị tiếp cận,cô chưa kịp kết thúc câu thúc câu nói của mình. Trong khi cô định nói từ cuối cùng, ngay sau đó một tên Titan đâm xuyên qua cửa sổ.
“... ... ... Hah... ... !?”
Crash!!! Cái cửa sổ bị vỡ một cách đầy ấn tượng. Sau đó những cái cây lớn rung chuyển và lắc dữ dội. Sala không nói lên lời trước cảnh tượng ấy. Những chiến binh Titan, được bao phủ từ đầu tới chân trong bụi cùng những mảnh vụn,không giống như vừa đến bằng cách bay, nhưng cú đấm của chúng đủ mạnh để phá vỡ lớp bảo vệ và xuyên qua.
“ Có-Có chuyện gì vậy.”
Cô không hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Điều đó thể hiện rõ trên khuôn mặt của Sala. Bên cạch cô, Kuro Usagi với biểu hiện khó chịu bất thường đã kịp thời đưa ra lời giải thích.
“ T,Tốt thôi... ... ... Có vẻ như Titan đã bị ném tới đây bởi một người bạn đồng hành của chúng tôi... ... ...”
“... ... ... Ném?”
Sala đưa ra câu hởi theo phản xạ. Nhưng Kuro Usagi không hề lên giọng để sửa lại câu nói của mình. Trong lúc Sala bối rối vì điều này,cô ra ngoài bức tường đã sụp đổ và nhìn xuống chiến trường liên minh [ Draco Greif] đã chiến đấu. Underwood bao gồm cây nước khổng lồ cao 500 m và nổi tiếng với kích thước của nó. Từ sườn núi, nơi trung tâm của lễ hội, cô có thể nhìn thấy toàn bộ chiến trường. Và đây là lần thứ 2 Sala bị sốc. Tuyến đường phía trước của [ Draco Greif], đáng ra phải bị đẩy lùi tới khu vực lân cận của thành phố trong chưa đến vài phút______đã thông trở lại, đảm nảo một con đường thông suốt cho tới cổng ngoài. Và dẫn đầu phía trước chỉ là một cậu con trai.
“ Không lẽ nào ... ... ... chính cậu ta đã ném con Titan tới đây ?!”
Làm sao có thể !!? Giọng Sala vút lên. Với cô, người đã sống 200 năm, cô hiểu rất rõ giới hạn của con người. Cho dù là năng lực thần thánh, cũng không thể giải thích tại sao cậu ta có sức mạnh phi thường tới vậy. Sala choáng váng, nhưng người đưa tin đứng cạnh cô, thêm lời anh ta vào để bổ sung cho lời của Kuro Usagi
“ Công chúa. Usagi-dono không nói dối. Theo tôi thấy, cuộc xâm lược của bọn Titan, với một mình cậu ta... ... ... ah, không... ...nó là, quá rõ ràng! Cậu ấy đang cố thử phá hủy Titan bằng sức mạnh!!”
“... ... ... Cái g,”
Sala nhìn chằm chằm vào điệu bộ hăm dọa của người đưa tin với đôi môi khép hờ, (shock toàn tập). Cô trở lại biểu hiện bình thường khi con Titan thứ 2 bị đâm xuyên qua.
Part 4
_____________ Đồng bằng phía nam Underwood.
Gry, người đang chiến đấu trên tuyến đường chính, tưởng chừng đóng băng khi ông nhìn thấy cậu bé. Mặc dù anh đã chuẩn bị tinh thần để chết trước khi chiến đấu, nhưng giờ thì ông ta đang sững sờ gần như hồn lìa khỏi xác. Mọi người ở liên minh [ Draco Greif] đáng ra phải đang điều chỉnh lưu lượng người, giờ không còn di chuyển, nín thở nhìn lên phía trước của tuyến đường chính. Trên đó đường chất đầy những cái tay rơi ra từ Titan và những con thú điên cuồng không ngừng sinh ra. Trên bầu trời là con rồng khổng lồ. Còn ở dưới đất là bọn dã thú cùng với bọn Titan
Quang cảnh Underwood vốn được bao phủ bởi sự mát mẻ, sự hiện diện của những thác nước hùng vĩ, nhưng giờ đây, đang kết thúc với sự tàn phá điên cuồng tới từ lũ quái vật. Lễ hội thu hoạch tổ chức cho sự phục hồi của Underwood đã bị phá hủy. Trong tình cảnh này, chỉ có hai loại người không cảm thấy tuyệt vọng trong cả Khu Vườn Nhỏ. Họ có thể thuộc dạng vô tư lự, tinh thần dũng cảm như sắt thép, hoặc là một chiến binh thần thánh – kẻ sẽ không run sợ ngay cả trong cuộc chiến của những vị thần.
“... ... ... Hmm? Tôi từng nghe về người Celt khổng lồ,trong trí tưởng tượng của mình về hình dáng, họ có thể là một nhóm những vị thần. Có vẻ như, tôi sẽ phải thay đổi cách nghĩ của mình. Và bây giờ họ chẳng là gì ngoài con người biến đổi thành Titan, một điều căn bản đối với bọn ma thú. ... ... ... Nhưng gặp khó khăn ngay cả khi chiến đấu với một đứa trẻ, không phải tổ tiên họ sẽ khóc khi thấy cảnh tượng bây giờ sao ?”
Vỗ lên vai bộ đồng phục học sinh của mình trong khi liếc nhìn đội quân Titan, tỏ ý không khinh thường. Đáp lại hành động của cậu vừa rồi, không chỉ các Titan, ngay cả những đồng minh trên chiến trường cũng run sợ và rút lui. Dưới chân Izayoi là vài trăm con Titan đã bị đánh bại cùng với những mảnh vỡ từ áo giáp của chúng. Những mẩu thịt nằm xung quanh là từ những con quái vật điên cuồng được triệu hồi từ con rồng khổng lồ. Có lẽ không còn lời giải thích nào tốt hơn cho người giúp đỡ không rõ danh tính này. Ngay cả Gry, người đã biết mặt cậu, cũng đứng chết lặng đi, kinh ngạc trước khả năng vô lý ấy.
“ Có một ai đó đầy sức mạnh... ... ...ẩn dưới danh nghĩa của cộng đồng [ Không tên ]... ... ...!?”
Gry dám nói, theo một hướng khác, gọi họ là [ Không tên ]. Trong những vị thần của Khu Vườn Nhỏ, người mạnh mẽ này, không cần bất kỳ vinh quang gì, điều này chỉ có thể đổ lỗi cho sự vô lý, ông dám nói điều đó trong tâm trí của mình. Bọn Titan, dã thú, nỗi tuyệt vọng của những thành viên Draco Greif, tất cả bị đè nát bởi cậu bé này___________Sakamaki Izayoi, với ánh mắt xấc xược về phía những Titan.
“ Tôi sẽ nói điều này một lần. Cút khỏi đây ngay bây giờ, bọn đầy tớ. Tôi rất mong đợi lễ hội thu hoạch này. Đủ rồi, giờ thì để tôi đi đối phó với con thằn lằn bay, bởi vậy đừng có gây thêm bất cứ rắc rối gì cho tôi.” Izayoi tặc lưỡi. Lúc giọng điệu kiêu ngạo của cậu vang lên, thời gian đã chuyển mình lần nữa trên chiến trường. Các binh sĩ Titan, coi lời nói của Izayoi như một sự chế nhạo và bắt đầu thét lên những tiếng kêu lâm trận, và một lần nữa hướng mục tiêu tấn công tới Underwood.
“UOOOOOOOOOOooooooo─────!!!”
Những chiến binh Titan cắt qua đội quân tiên phong. Có vẻ như chúng không được trang bị vũ khí. Có lẽ bởi nghĩ kiếm sẽ là vô ích, vì vậy chúng lao vào túm lấy cậu. Bọn chúng đã cố gắng để tối thiểu có thể khống chế chuyển động của cậu bằng cách túm lấy, nhưng với tốc độ hoàn toàn vượt trội, Izayoi trượt qua. Cậu nhảy qua phía sau đầu bọn Titan như một bàn đạp. Những Titan bị giẫm phải cắm mặt xuống đất. Nhưng đó là một sai lầm để nhảy qua không trung. Chừng nào còn là con người, cậu sẽ không thể bay. Bọn khổng lồ nghĩ đây là thời cơ để chiến thắng, vì vậy chúng quăng xích từ khắp nơi và bắt lấy Izayoi.
“UOOOOOOOOOOooooooo─────!!!”
Hai, ba, bốn, năm lần chuỗi xích phóng vào. Đó là cách bọn Titan truyền vào sức mạnh to lớn của chúng, cánh tay nối với sợi dây xích, thứ phát ra những tiếng cót két lớn. Để kết thúc Izayoi, người bị cuốn quanh bởi nhiều lớp xích, những Titan đứng phía sau tạo lên luồng điện cao áp lớn. Mặc dù nó không phải thứ gì mạnh mẽ giống với những cú bắn của rồng, nó vẫn đủ để làm tan chảy sắt. Nếu bắn nó, rõ ràng các Titan không rời bỏ sẽ bị tổn thương. Nhưng những kẻ đang giữ đống dây xích không hề có ý định bỏ nó ra. Khoảng 10 Titan đang giữ Izayoi_______đã chuẩn bị để từ bỏ mạng sống trong khi nắm chặt dây xích.
“ Th, Thật là tồi tệ !!”
Gry thốt ra một câu nói thiếu kiên nhẫn. Ông có thể thấy cách những Titan sẽ chết thế nào trong mắt của mình. Dồn sức mạnh vào chân tay mình, ông lao lên giúp đỡ. Nhưng đã quá muộn. Những Titan tạo lên những dòng điện cao áp liếc nhìn những đồng đội tỏ ý quyết tâm. Trong khi tiếng sấm sét đã tới gần, mang theo sự sống cùng lòng tự hào của những chiến binh Titan________.
“__________Hah, Tôi nhận ra rồi. Vậy niềm tự hào của mấy người vẫn còn nguyên vẹn, lũ tay sai___________!!!”
__________Cậu bị cuốn vào một cuộc tấn công làm rung chuyển cả những ngôi sao, và cánh tay phải của bọn chúng bị thổi bay trong tia sét. Dù những Titan đã được trang bị mặt nạ, nhưng chúng vẫn không thể giấu đi sự kinh ngạc. Giống như một ma thú trong hình dạng con người, nhìn vào nó chúng có thể thấy sự thần kì trong con người này. Ngược lại, đôi mắt cảu Izayoi cháy lên với sự thích thú.
“ Mấy người, tôi đoán có thể mình đã thô lỗ khi gọi mấy người là lũ tay sai. Đó là lỗi của tôi.__________ Một số chuẩn bị để chết, và số còn lại chuẩn bị để giết họ. Sau khi thấy, tôi không không thể coi nhẹ các người. Nhưng tôi vẫn phải hỏi, sao các người lại làm những điều tàn ác tới vậy... ... ...”
“─────……o,OOOOOOOOOOooooooo─────!!!”
Để tránh câu hỏi của Izayoi, lũ Titan gầm lên và lao tới. Trong khi kẻ thù vội vàng xông vào, cậu đẩy chúng lại. Izayoi giữ trong mình một sự nghi ngờ mờ nhạt trong khi cậu nhảy vào ngực của một Titan, đạp xuyên qua lớp áo giáp khiến hắn bay đi. Chiếc dây xích vỡ thành từng mảnh, tên Titan mất đà và bay về sau vài trăm mét, vướng vào những kẻ khác. Sau khi xác nhận chúng đã bị hạ, Izayoi quay lại với đồng đội của mình, liên minh Draco Greifm và mạnh dạn đặt câu hỏi cho họ.
“ Bằng cách này, tôi có một vài câu hỏi cho các người, nhưng... ... ... mấy người ở liên minh Draco Greif, mất bao lâu nữa thì các người mới thôi làm cái vẻ tuyệt vọng vậy ?”
“ C,Cái gì... ... ...!?”
Tiếng rì rầm lan khắp, bao gồm cả Gry. Có người cảm thấy bị xúc phạm, còn một số khác bị kích động bởi những lời của Izayoi. Tất cả các kiểu phản ứng được trả lại, Izayoi không hiểu họ nói gì, nhưng sau khi nhìn vào biểu hiện của họ, cậu đoán có thể giao tiếp với họ, bởi vậy Izayoi kích động họ bằng một biểu hiện màu mè.
“ Như các người đã thấy, kẻ thù đã sẵn sàng từ bỏ 10 đồng đội của mình để cố giết tôi. Không thể nhầm lẫn, đó là một đối thủ đáng gờm. Tôi có thể nói rằng họ thực sự dũng cảm......... Sau khi thấy kẻ thù tử chiến, liên minh Draco Greif, những kẻ luôn giương cao biểu tượng của sự dũng cảm, có thể nào các người lại rên rỉ như những kẻ yếu đuối.”
“... ... ... Nu ... ... ... !”
Izayoi cười hô hô trong khi trong cậu như bị chập mạch. Các thành viên trong liên minh nhe nanh gầm gừ nhưng không nói một lời nào. Như cậu từng nói, lá cờ Gyphon thể hiện cho sự dũng cảm và danh dự. Nếu đây là một cộng đồng với vương quyền, nó có thể được dùng làm biểu tượng của chủ quyền.
Với đại bàng, vua của bầu trời cùng với sư tử, vị vua của mặt đất. Bằng cách đặt câu hỏi về ý nghĩa thật sự đằng sau biểu ngữ của họ, Izayoi đã kích động những thành viên của liên minh. Cách nói của cậu thực sự khó chịu bởi giọng điệu công kích , nhưng trong lời của cậu cũng có một số điều là đúng. Muốn phản bác lại nhưng không thể , trong khi lời rì rầm đang lan rộng. Izayoi đã có một thời gian ngắn kiểm tra phản ứng của bọn họ, giờ đây thay vào đó là nụ cười và sự nghiêm túc trên mặt cậu.
“... ... ... Trở lại với màn chính. Lễ hội thu hoạch này được tổ chức để khiến vùng Underwood phục hồi theo nó. Những kẻ thực hiện hành động phá hoại, ném bụi bẩn vào mong muốn lớn nhất của các người. Để lại những vết sẹo trên người đồng hành và quê hương, giơ tay lên chống lại niềm tự hào và lá cờ của mọi người. Sau cả đống sự sỉ nhục này, trong trái tim những thành viên của Draco Greif__________ thấy tuyệt vọng, nhưng tức giận mới là hợp lý.”
Lần này, cậu nói với một giọng điệu nghiêm túc. Đó đúng thực là những gì Izayoi cảm thấy. Mặc dù niềm tự hào của liên minh [ Draco Greif] bị đạp đổ và làm họ bị tổn thương ... ... ... ngay trước mặt kẻ tử thù của họ, họ đã không thể hiện sự tức giận của mình. Nó không thể bỏ qua theo cách đó.
“ Nếu các người không thể di chuyển sau chuyện này, cũng ổn thôi. Điều đó hẳn là bí mật dẫn tới thành công của Draco Greif. __________Nhưng cũng đừng quên. Nếu các người không đứng lên chống lại kẻ thù, thì các người sẽ thuộc loại núp sau cái tên [ [ Không tên ]] để sống sót và nó sẽ là điều để thế hệ tương lai cười nhạo các người.”
“... ... ...Tch... ... Cậu đã đi quá xa rồi đấy, cậu nhóc... ... ...!”
“ Họ có một chút sức mạnh, nhưng sau tất cả trông họ cũng chỉ giống như những con khỉ với móng vuốt hay cặp nanh!”
“ Yeah! Cậu ta có thể hạ gục 20 Titan chỉ với nắm đấm của mình, Chúng tôi đã đâm chúng với gấp đôi số sừng mình có! Chúng tôi không hề thua kém sau tất cả !”
Nhận được sự xúi giục của Izayoi, những tiếng gầm thể hiện tinh thần chiến đấu cùng với những lời quở trách vang khắp. Không vấn đề gì với sức mạnh của mình, Izayoi vẫn thiếu kinh nghiệm. Chưa kể, việc bị hạ thấp bởi một đứa trẻ, không tránh khỏi việc họ nổi điên. Những cư dân cam chịu ở vùng phía Nam cũng có giới hạn của họ.
Liên minh [ Draco Greif] đã được đánh thức bởi sự giận dữ với Izayoi. Nhưng không chỉ Gry, những người đã mất phương hướng khác. Mất đi người đồng hành đã đi cùng mình rất nhiều năm, đó là lý do tại sao những lời của Izayoi găm sâu vào trái tim họ tới vậy.
(... ... ... Quê hương của tôi đã bị tan nát, bất chấp bản thân mất đi người điều khiển, trong tình huống này... ... Dù cho cậu ấy có cười tôi, nó cũng chẳng có tác dụng gì.)
Gry ngẩng cao cái đầu đại bàng, nhìn lại phía sau thân thể sư tử của mình. Người đồng hành của ông nhiều năm đã không còn ở đó. Trong trận chiến ấy, kỵ sĩ ấy trúng phải một mũi tên và ngã xuống, không còn được nhìn thấy lần nào nữa
Ông đã cố chiến đấu chống lại điều này, nhưng sự tức giận và cảm giác mất mát đang trào sâu bên trong.
( Chiến đấu khó khăn và thiếu khát vọng cho tới tận bây giờ. Không có đường nào để phủ nhận sự ghê tởm này, là một phần bộ tộc vua của các loài thú, là biểu tượng của cộng đồng... ... ...!!!)
___________Những Gyphon, cả bộ tộc, đã không chịu nổi để rồi run sợ trước kẻ thù thay vì sự đau buồn cho những đồng đội. Bao bọc sự giận dữ trước sự thấp kém của bản thân, Gry, với tất cả sức mạnh vốn có, gầm lên dữ dội trong khi ông lao vào đội quân Titan.
“OOOOOOOOOOOOooooo!!!”
Trong ngôn ngữ của con người ,có thể nó nghe như tiếng kêu động vật. Nhưng tiếng gầm ấy không thể nhầm lẫn với cái gì khác một chiến binh nổi giận. Đó là một tiếng kêu khiêu chiến, Gry, không cần bất kỳ thủ đoạn rẻ tiền nào, dồn sức, đá ra những cơn lốc xoáy trông như những cơn bão xé tung áo giáp của Titan và thổi bay chúng. Izayoi ca ngợi lòng dũng cảm ấy trong sự ngưỡng mộ.
“Hah, đúng là vị vua của muông thú! Màn trình diễn đó rất khá... ... ...!”
Gyphon đã lao qua Izayoi với tốc độ siêu thanh. Theo sau là các ma thú khác, gầm lên,cùng tinh thần chiến đấu mạnh mẽ, trút lên bọn Titan. Cứ thế này, họ có thể chiến đấu ngang ngửa với lũ Titan. Tinh thần họ đã dâng cao trở lại và sự choáng váng của họ đã không còn. Với tốc độ này, Izayoi sẽ không còn phải đối phó với bọn Titan.
( Bằng cách này, sẽ không có vấn đề nếu để phần xòn lại của trò chơi cho liên minh Draco Greif xử lý. Giờ nếu chúng ta có thể tạo vị thế của mình trong lúc cuộc họp bàn diễn ra, có thể chúng ta sẽ có vài sáng kiến)
Trước cuộc chiến ngày càng khốc liệt giữa ma thú với Titan, Izayoi tình cờ nhìn lên bầu trời. Ngay lúc này, trong đám mây sấm sét, con rồng khổng lồ vẫn đang bay vòng quanh. Khi trò chơi này bắt đầu, Izayoi đã nghĩ ra rằng cậu sẽ có một vài trò thú vị. Điều gì có thể khiến con rồng ẩn nấp trong đám mây sấm sét__________ và Gift gì đang ẩn chứa trong đó.
Part 5
_______Vùng trung tâm của lễ hội thu hoạch.
Miệng Sala khép hờ trong tình huống đó. Cô ấy thường được biết đến với những hành động kiên quyết, nhưng có lẽ bây giờ sẽ không mất nhiều thời gian để nhận ra đây là một trường hợp hiếm hoi. Thực tế chứng minh rằng, Beastman – người đưa tin trông có vẻ đang gặp khó khăn lặng lẽ đứng phía sau.
“... ... ... Kuro Usagi-dono.“
”Yes, có chuyện gì vậy.”
Sala liếc nhìn chiến trường từ chỗ bức tường thành đổ nát.
“... ... ... Đó là gì vậy.”
Với cách lựa chọn từ ngữ khá thô lỗ, cô chỉ tay vào Izayoi. Kuro Usagi khẽ cười cay đắng trong khi gãi phía sau tai của cô.
“ Được rồi, tôi sẽ giải thích về cậu ấy sau_______ bây giờ là thời gian để giải quyết các vấn đề cần thảo luận. Tôi sẽ cho cô biết sau bởi vậy hãy chỉ huy và tham gia vào nhiệm vụ dọn dẹp bọn thú trong thành phố.”
“Đ,Được. Hiểu rồi.”
Sala vỗ nhẹ trán với nắm đấm của mình, và dịch chuyển chiếc bánh răng. Kuro Usagi lấy ra tấm Gift card đơn sắc, thương thần sấm sét Indra. Nhận sức mạnh từ Khu Vườn Nhỏ, tóc của Kuro Usagi phát ra ánh sáng nhợt nhạt, biến nó thành màu đỏ rồi cuối cùng phát sáng như ngọn lửa. Trong khi đôi tai thỏ đung đưa không vững, Kuro Usagi tuyên bố với giọng nói có thể nghe thấy trên toàn Underwood.
“ Yêu cầu của trọng tài đã được chấp thuận! Và bây giờ, [SUN SYNCHRONOUS ORBIT in VAMPIRE KING] tạm hoãn, chúng tôi sẽ có một cuộc thảo luận để giải quyết! Người chơi và người tổ chức, hãy dừng chiến đấu và chuẩn bị ngồi vào bàn đàm phán! Tôi nhắc lại___”
“─────GYEEEEEEEEEEYAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaEEEEEEEEEYYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaa!!!”
Eh? Kuro Usagi không thể tin nổi những gì mình vừa nghe. Trong khi cô tuyên bố nghị quyết nghị án, con rồng khổng lồ làm phân tán những đám mây sấm sét chỉ cách100 mét trên Underwood và khuấy động nên những cơn gió.
“ Cái quái gì !?”
Izayoi thét lên trước những cơn gió không báo trước gắn chặt với gió bão. Và không chỉ mình Izayoi. Cả những người đang chiến đấu ở Underwood, Asuka, Jin, Pest, những Titan, bọn dã thú, cùng với tất cả mọi người đều bị hất tung lên trời. Sala dường như đóng băng khi cô chứng kiến hành động kinh khủng này.
“ Thành phố... ... ... chiến trường, mọi thứ đều đã bay lên trời... ... ...!”
“Sala-sama, cẩn thận!!”
Kuro Usagi nắm lấy tay Sala trong khi cô đã gần bị hút vào trong cơn bão. Sala chỉ bay lên một lúc, nhưng máu trong người cô như đông lại trong khi nhìn vài người bạn của mình bị cuốn lên trời mà không có cách nào ngăn lại.
Đó là sinh vật mạnh nhất___________ việc nó là một con rồng có dòng máu thuần khiết khiến cô rùng mình, nhưng đó không phải điều gì đáng sợ. Mức độ gió này thậm chí không đòi hỏi một kĩ thuật đặc biệt nào từ con rồng. Với con rồng này, tất cả những gì vừa mới xảy ra_________chỉ là do nó di chuyển. Đó thực sự là những gì vừa mới xảy ra.
Miễn là cuộc phân giải được chấp thuận thì đối phương sẽ không di chuyển với ý định làm hại. Nó là sức mạnh làm rung chuyển trời đất chỉ bằng cách bay vút qua bầu trời, đó là vị thần của Khu Vườn Nhỏ, những kẻ được ví với “ thiên tai”. Với thân hình đồ sộ cùng tầm hiểu biết vượt xa trình độ con người, thành phố, chiến trường, người thú, linh hồn, ma thú, dã thú, Titan, con người, tất cả mọi thứ đều bình đẳng, bởi nó đã hút tất cả mọi thứ lên trên bầu trời
“ Không thể nào... ... ... làm sao có thể... ... ...!?”
Sala bám vào một thân cây lớn ọp ẹp, sợ hãi nhìn con rồng khổng lồ trở lại bầu trời. Đống đổ nát cùng những mảnh vỡ rơi xuống. Tiếng thét từ những người đang rơi và Titan. Rơi xuông như những món đồ vô giá trị.
“ Điều này thật tồi tệ! Hãy cứu họ, Sala-sama!”
“... ... ...”
“ Sala-sama!!!”
Kuro Usagi nắm lấy tay cô, kéo cô ra khỏi nó khi cô ngẩng đầu lên.
“... ... ... Xin lỗi. Chúng ta phải nhanh lên, Kuro Usagi-dono!”
Cô tự tát vào mặt mình và thét lên một tiếng. Giải phóng đôi cách lửa, Sala cùng Kuro Usagi bắt đầu đi cứu những người đồng đội đang rơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét