Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Phần chuyển tiếp 2

Phần chuyển tiếp 2

Part 1


-----[Underwood] trung tâm của lễ hội thu hoạch.

Khi đã sang ngày thứ hai, Izayoi và những người khác rời đi cho cuộc thảo luận của liên minh tổ chức phần rỗng của Cây Lớn. Và những cộng đồng được mời đến là 4 trong tổng số:

Lãnh đạo của [One Horn] và người đại diện cho liên minh [Draco Greif], Sala Doltrake.

Đứng trong vị tí lãnh đạo của [Six Scars] Carol Gundark.

Trong vai trò nhà chiến lược của [Will-O’-Wisp], người vô danh.

Lãnh đạo của [No Name] Jin Rusel cùng với Sakamaki Izayoi và Kudou Asuka.

Kuro Usagi đang đảm nhiệm vai trò của chủ tổ chức cuộc thảo luận, đứng phía trước trong khi cô đặt những quyền ủy nhiệm lên trên chiếc bàn dài trước khi bắt đầu.


“ Vậy thì, sau đây sẽ là một cuộc thảo luận về những chiến lược được sử dụng trong Gift Game [SUN SYNCHRONOUS ORBIT in VAMPIRE KING]! Những hướng mà các cộng đồng khác tham gia đã được đề cập trong hình thức của quyền ủy nhiệm phía trước tôi. Tôi cũng muốn nhắc nhở những đại diện khác, những người cũng nắm giữ quyền ủy nhiệm, Sala-sama và Carol-sama hãy lưu ý về việc đó. Và nói về trọng trách chúng ta đang gánh vác.”


“ Đón nhận nó.”


“ Yep Yep!”


Sala đưa ra một câu trả lời thật lòng và Carol cũng đồng tình khi mà cô vẫy cái đuôi cong độc đáo của mình.

Izayoi, người đang đứng phía sau rất ngạc nhiên trong khi quan sát cái đuôi của Carol, một điểm đặc biệt của cô ấy.


“ Có phải… Có phải cô là bé mèo làm việc như một cô hầu bàn ở quán café của Cổng Ngoài số 2105380?”


“ Yep, đúng rồi, Okyakusan. Cảm ơn vì đã thường xuyên lui tới♪”


“ Cô ấy là con gái thứ 24 của người lãnh đạo [Six Scars], Garol Gundark-dono. Người ta nói rằng cô ấy đã mở một chi nhánh café ở Bờ Đông dưới yêu cầu của Garol-dono.”


" Hehe. Nó có thể tính là một hoạt động quy mô nhỏ để thu thập thông tin. Về vài câu chuyện từ những khác hàng thường xuyên, tôi đều nói chính xác và đầy đủ cho cha mình!”


*Oh!* Izayoi và Asuka buộc phải đáp lại với sự khâm phục. Và khi họ suy nghĩ nhiều hơn, tin tức của cô đã có rất nhiều tác dụng từ ngày đầu họ gặp mặt, nhưng không bao giờ họ lại nghĩ Carol là người do thám được cử đến Bờ Đông.

Trao một cái nhìn cùng với nụ cười thấu hiểu nhau, có vẻ Izayoi và Asuka vừa nghĩ ra một trò đùa khác.


“ Tôi hiểu rồi. Vậy, lý do để một cô hầu bàn ở quán café được mời đến lễ hội thu hoạch của Bờ Nam là vì những việc như thế này… … Nhưng kể từ khi bí mật nhỏ này được khám phá, chúng ta sẽ không bước vào quán café ấy kể từ giờ đúng không, Ojou-sama?”


“ Yep, cậu nói đúng. Thậm chí tất cả những chiến lược mà chúng ta nghiền ngẫm trong quán café đã bị rò rỉ ra bên ngoài phải không? Thật sự đáng sợ… Tôi sẽ không bao giờ dám bước vào đó nữa.”


 “ Có vẻ như chúng ta chỉ có thể làm một việc là tuyên truyền cho tất cả những cộng đồng khác dưới danh nghĩa [Chủ vùng]. Ví dụ như:[Đó là gián điệp ẩn dưới lá cờ của [Six Scars]!]”


Izayoi cùng Asuka hăng hái thảo luận về những giải pháp tương lai với mục đích để những người xung quanh nghe cuộc nói chuyện của họ.

Ngay lập tức Carol bối rối vểnh đôi tai mèo của mình lên và cái đuôi ngoe nguẩy.


“ Eh… Chờ đã, này, làm ơn chờ một chút! Nếu hai người thực sự làm vậy, chắc chắn quán café không thể tiếp tục được nữa !”


“ Ôi … Nhưng chúng tôi đâu quan tâm tới chuyện đó. Chúng tôi phải đảm bảo sự phát triển và an ninh của khu vực. Làm sao có thể nhắm mắt để quán café thực hiện những hoạt động gián điệp của nó?”


“ Nếu cô thực sự muốn chúng tôi làm ngơ trước những hành động ấy… … ít nhất cô cũng lên có thứ được người ta gọi là một [Thái độ phù hợp] đúng không?”


Hai đứa trẻ để lộ ra nụ cười nham hiểm trong lúc chúng dồn Carol vào góc. Cảnh tượng đó giống như một doanh nhân, người bị bao quanh bởi những quan chức chính phủ xấu xa và tham nhũng, đang cố gắng tìm kiếm sự bảo vệ bằng cách hối lộ.

Carol bị áp lực tới nỗi gần khóc trong khi cô quay đầu, vặn ngón tay mình và nói với một giọng buồn bã:


“ Từ…Từ hôm nay trở đi, chỉ giới hạn cho thành viên của [No Name], quán café của chúng tôi sẽ cung cấp cho các bạn một mức giá ưu đãi, giảm 90% cho tất cả các thanh toán---”


“ Không 70%.”


“ Meouuuuuwwww! Sa…Sala-sama~!”


“Aw, bây giờ. Chỉ nhớ rằng không được nói chuyện vội vã khiến danh tính và nhiệm vụ của mình bị lộ lần nữa.”


Sala nhẹ nhành vuốt ve đầu của Carol nhưng lời nói của cô sắc nét quá.

Sakamaki Izayoi và Kudou Asuka nhẹ nhàng cho mỗi hai người một cái đập tay.

Kuro Usagi và Jin không thể không đỏ mặt đỏ tai [thỏ] trước những hành động bất chính từ hai người bạn của họ.

Người vô danh, kẻ đã theo dõi từ đầu tới cuối cuộc chơi của họ mà không làm gián đoạn cuối cùng từ từ giơ tay lên.


“--- Chúng ta có thể trở lại chủ đề chính chưa ?”


“… …Ah,Ye…Yes!”


Kuro Usagi vội vã đứng thẳng lên và trở về tư thế thích hợp của mình.


Part 2


--- Phía trên [Underwood] Lâu đài Vampire, phía ngoại thành.

Đêm đã xuống và những người bị bắt và thả ở phía bên ngoài tòa lâu đài quyết định nghỉ ngơi. Do họ đang ở trên trời nên gió mạnh và lạnh giá. Mặc dù cạnh họ chỉ là đống đổ nát, họ vẫn có thể sử dụng chúng như một cấu trúc chống lại những cơn gió lạnh thấu xương.

Ban đầu, Yō đã lo lắng về nguồn cung cấp nước và thực phẩm, nhưng nỗi lo lắng ấy đã sớm được giải đáp.

Gift Card của Garol và Jack dự trữ nhiều thực phẩm khô cũng như những cành cây được chuẩn bị từ Cây Nước


“ Nghe này, Yō ojou-chan. Đó là thứ cần để chuẩn bị cho cuộc chiến dài ngày với chúa quỷ. Thậm chí dù nó không phải là cuộc chiến với chúa quỷ, cũng có nguy cơ cô gặp phải tai nạn ở Khu Vườn Nhỏ và không có ai bên cạnh để dựa vào. Bởi vậy cây nước hoặc ngọc trai nước là một Gift cần thiết.”


“ Oh… Tôi hiểu rồi…”


“ Yahoho! Và Gift Card có thể lưu trữ trái cây thu hoạch từ cộng đồng của cô hoặc cả thịt từ động vật được nuôi phía sau nông trại. Cũng giống như cách mà nó luôn được nhắc đi nhắc lại, tốt hơn hết là nên chuẩn bị trước.”


Jack cười vang trong khi Yō thực sự ấn tượng:

Vây, nó là… … Tôi hiểu rồi. Gift Card thực sự tiên lợi.”


“ Dĩ nhiên. Sau tất cả, chúng được tạo bởi chúng được tạo ra từ một nhánh nổi tiếng của [Thousand Eyes], [Laplace Demon], như một kiệt tác để chống lại chúa quỷ. Có được [những mảnh vỡ của Laplace] trong khi chiến đấu với chúa quỷ sẽ ảnh hưởng rất lớn tới khả năng sống sót của cô. Nó thực sự là một Gift quan trọng.”


“… … Là nó ?” Yō đáp lại. Nhận được Gift Card từ Shiroyasha, có thể đó là hành động cung cấp cho họ thứ cần thiết để chiến dấu chống lại chúa quỷ.


Yō đưa nhanh miếng thịt cừu khô lên miệng rồi nhai từ từ và cảm nhận hương vị… … Nó chắc chắn không phải quá tồi, nhưng cũng không thể gọi là món ngon. Chắc là cao hơn mì cốc bình dân một chút. Yō không thể giúp cho tới chừng nào thực phẩm cộng đồng của cô sử dụng chưa đến từ đất ở chính nơi đó.


“… … Tôi nhớ món ăn mà Lily nấu.”


“ Hm? Cậu vừa nói gì à ?”


“ Không có gì.”


Sau tất cả, có đồ để ăn vẫn hơn là chẳng có gì và Yō nhét thức ăn vào miệng như một con sóc khi mà má cô căng phồng.

Ayesha, người đang ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm với đôi mắt tròn rộng khi thấy hành động của Yō.


 “ Này… … Nghe này! Nếu tiếp tục nhét thức ăn như vậy, cậu sẽ bị nghẹn đấy. Đó là thịt bò khô có biết không ? Cậu nên nhai kĩ trước khi nuốt…”


“------------Uu!”


“... … Đó là lý do tại sao mình nói đừng có nuốt nhanh đấy!”


 “ Đùa đấy.”


“ Ah? Vừa nãy là đùa à ? Này. Đó không phải thứ nên đùa ! Nó có thể làm người ta sợ hãi đấy cậu biết không?!”


Yō đã trêu chọc Ayesha trong lúc ăn. Trái lại Kirino đang trông chừng nồi nước dung đang sôi bằng thủy tinh được làm bởi chính Ayesha. Nó là một cía nồi thủy tinh sẽ không vỡ hoặc nứt ngay cả khi nó được đặt trực tiếp trên nguồn nhiệt và tiếp xúc với sự co lại hay dãn nở đột ngột. Nó cũng khá thú vị khi có thể thấy được sự thay đổi về hình dạng và cấu trúc những thành phần đang được nấu trong nồi.


“ Hmm~ Âesha cũng có thể tạo ra những đồ vật phức tạp từ thủy tinh.”


“ Đương nhiên. Không chỉ điều khiển lửa, mình cũng có thể điều khiển những vật liệu sẽ hình thành thủy tinh.”


“… … Có phải? Nếu mình nhớ không nhầm thì Ayesha là một Gnome (thần lùn giữ của) đúng không ?


“ Yep, nhưng hiện giờ mình không thể sao chép được mức độ kỹ năng và kỹ thuật có ở thủy tinh Jack-san tạo ra.”


"Mặc dù vậy, điều dó cũng khá tuyệt, với mình thì chẳng thể tạo ra Gift từ đầu như vậy.”


Yō khen chân thành trong khi cô nhồi một miếng thịt khác vào miệng của mình.

Có lẽ vì lời khen ấy mà cô cảm thấy một chút rụt rè, Ayesha phát ra một tiếng cười nhỏ “Heh Heh” trước khi mỉm cười nhăn nhở. Trái lại, Yō tận dụng thời cơ để đưa một miếng thịt khác vào miệng.

Jack, người không cần ăn bất cứ thứ gì không thể nhìn cười trong khi nhìn cuộc trò chuyện của họ và hỏi nhẹ nhàng:


“ Hãy suy nghĩ về nó, Kasukabe-san. Chiếc headphones vẫn ở trên cổ cô… … Có phải cô vẫn chưa có cơ hội để trả lại nó cho cậu ấy ?”


Yō, sau khi nghe câu hỏi đã trở nên trầm ngâm trong khi tiếp tục nhét một miếng thịt nữa vào miệng.

Nhai miếng thịt vài lần rồi nuốt trôi nó cùng với một it soup, sau đó  ho nhẹ trước khi trả lời:


“ Nn. Và nhà trọ bị phá, vì vậy tôi đoán tôi nên giữ nó bên mình.”


“ Nhưng chiếc headphones này khác với cái mà cô muốn đúng không ?”


“ Vâng, có thể nói vậy… … Nhưng bất kể hình dạng gì, tôi đoán điều quan trọng nhất là sự chân thành. Đặc biệt là Izayoi, người rất quan tâm tới sự chân thành đằng sau mỗi hành động.”


Yō gãi đầu trong khi cô trả lời với một giọng không chắc chắn. Mặc dù mới ở bên cạnh Izayoi một thời gian ngắn, Yō tin rằng cậu không phải loại người sẽ chà đạp lên sự chân thành và nỗ lực của một người để xin lỗi.

Jack nhìn Yō một lúc rồi bật ra một tiếng cười:


“… … Yahoho! Có vẻ như đó là sự lo lắng không cần thiết của ta !”


“ Sự lo lắng không cần thiết ?”


“ Không, không có gì, chỉ là vấn đề của riêng ta! Yahohohoho!”


Jack đung đưa đầu mình trong khi cười.

Mặc dù Yō nghiêng đầu bối rối, cô không nhắc tới vấn đề đó nữa chỉ để đưa thêm một miếng thịt khác vào miệng,

Khi tất cả mọi người đã ăn xong, Garol tập hợp tất cả những thành viên chính--- Kasukabe Yō, Jack, Ayesha và Kirino người đại diện cho những đứa trẻ để bắt đầu cuộc họp chiến lược về các bước mà họ sẽ thực hiện kể từ bây giờ.


“ Về những hành động từ bây giờ của chúng ta… … Tôi muốn nghe ý kiến của mọi người. Có ai có đề nghị gì không?”


“Nm.”


Yō ngay lập tức đưa ra câu trả lời và Garol gật đầu với cô để tiếp tục.


“ Theo ý của tôi… … Mọi người nên ở lại đây để cùng nhau giải quyết câu đố của Game.”


“… … Oh?”


Nghe ý kiến của Yō, Garol phát ra một âm thanh giữa tiếng rên với tiêng gầm.


“ Ý cô là chúng ta nên ở lại đây và chiến đấu? Và tại sao lại phải làm vậy?”


“ Tôi đã thảo luân với Jack ngày hôm qua và xác nhận một thực tế rằng chúng ta sẽ bị trừng phạt. Ngay cả khi thoát khỏi nơi này, chúng ta vẫn sẽ chết khi những hình phạt giáng xuống. Nhưng nhân cơ hội trong khi việc xét xử(Trial Jurisdiction) đang diễn ra, ngay cả những trẻ em cũng có thể tìm kiếm trong đống đổ nát một cách an toàn.”


Ý kiến của Yō làm Garol trở lên căng thẳng.


 “ Chờ. Chờ chút ! Yō ojou-chan định để bọn trẻ cũng tham gia trận chiến này sao ?!”


“ Không. Quan điểm của tôi không cần họ phải chiến đấu Trong thời kỳ Trial Jurisdiction, chủ tổ chức và người tham gia không được phép chiến đấu với nhau. Bởi vậy nó sẽ là thời điểm tốt nhất để họ tìm kiếm cùng chúng ta.”


Giờ ở đây hoàn toàn không có bất kỳ kẻ thù nào, nó cho phép họ hoàn toàn tự do rong chơi ở tòa thành--- Yō đã nhìn thấy cơ hội và đưa ra ý tưởng ấy.

Hơn nữa, trong khi tìm kiếm thông tin, có số lượng lớn chắc chắn sẽ tốt hơn. Không chỉ vậy, trong số 50 người bị mang tới đây, có 40 trong số đó là trẻ em. Nếu việc tìm kiếm được hoàn thành mà không có họ, nó sẽ là một khác biệt lớn về hiệu quả khi tìm kiếm.

Lắng nghe từ bên cạnh, Jack chạm vào cái đầu bí ngô của mình trong khi thể hiện sự đồng ý tuyệt đói với kế hoạch của cô.


“ Ý kiến của Kasukabe-san chắc chắn sẽ đóng góp đáng kể trong việc giải quyết trò chơi… …Nhưng họ suy nghĩ gì về vấn đề này ? Có phải câu trả lời nhận được từ bọn trẻ ?”


Và cả nhóm quay lại nhìn Kirino. Mặc dù cô đã thu mình lại vì nhận được sự chú ý bất ngờ từ mọi người, Kirino vẫn thể hiện một giọng nói rõ ràng và đầy đủ thông tin khi trả lời với những người khác:


“ Cảm ơn… Cảm ơn mọi người vì đã quan tâm tới sự an toàn của chúng tôi, Nhưng chúng tôi cũng là một phần của [Underwood] và chúng tôi sẽ không đứng nhìn nó bị đẩy vào một góc.”


Lòng quyết tâm tràn ngập trong lời nói của Kirino.

Nhìn cô bé rất giống với những đứa trẻ của [No Name] và điều này khiến Yō có một chút thích thú.

Garol khoanh tay lại trong khi ông chìm vào sự im lặng, trầm ngâm trước khi lấy ra một tấm da dê màu đen, thứ ông giữ gần với phần ngực của mình, khi mà ông thêm vào đó không chỉ một vài điều kiện.


“… … Vậy thì, tôi chấp nhận. Kể từ khi những người trẻ tuổi lên tiếng, tôi cũng nên đặt lại quyết tâm cho mình. Nhưng làm thế nào để chúng ta thực hiện việc này? Việc tìm kiếm mà không có bất kỳ hướng nào sẽ rất mất thời gian. Nếu cô, Yō ojou-chan không có bất cứ manh mối nào về nó, tôi sẽ không thể đồng ý được.”


“ Nn Về vấn đề này, tôi có một ý tưởng… … Hoặc tôi nên nói, về điều kiện chiến thắng, tôi có thể tìm được một giải pháp để ngừng trò chơi và nhưng giờ thì chưa… …”


Giọng của Yō trở nên nhẹ dần khi về cuối.

Nhưng những người xung quanh cô không quan tâm tới điều tầm thường ấy trong khi họ hỏi vào cùng lúc:


“ Ka… Kasukabe-san, cô đã giải thích xong chưa vậy"


“ Nó không thực sự là một lời giải thích hoàn chỉnh… … nhưng tôi nghĩ nó cũng được tính là điều gì đó hợp với dòng lý luận… …”


“ Đúng không?! Điều đó thực sự tuyệt vời!”


“ Yep, thực sự rất ấn tượng! Giải quyết được câu đố trong ngày đầu tiên của thời kỳ đình chiến, tôi đã nhìn thấy những tia sáng dẫn đường tới chiến thắng!”


“Yō-san thật tuyệt!”


Được ca ngợi bởi 4 người khiến Yō toát mồ hôi lạnh.

Nếu phỏng đoán của cô là sai, sẽ chẳng có thứ gì có thể chuộc lại… … Cô đã suy nghĩ với nhiều sự bối rối trong khi cô diễn đạt bằng lời:


“ Hmm… trước tiên bắt đầu với sự phỏng đoán của tôi… cần tham khảo một số thứ để kiểm tra xem nó có đúng hay không, có lẽ tôi sẽ hỏi vài câu trước?”


“ Dĩ nhiên! Cứ hỏi đi!”


“ Yahoho! Ta sẽ cố gắng cung cấp cho cô những thông tin cần thiết!”


Tất cả mọi người hướng về phía trước khi Yō cười nhẹ và nghĩ rằng mình không được lúng túng vào lúc này. Nhưng cô sớm trở lại biểu hiện nghiêm túc.


“ Trước tiên, tôi muốn kiểm chứng nền tảng cho sự suy đoán của mình. Vampire ở Khu Vườn Nhỏ là chủng loài di cư đến từ một thế giới khác ?”


“ Nn. Đúng vậy.”


 “ Và tòa thành bay này cũng xuất hiện vào cùng thời điểm đó?”


“ Mặc dù không có bằng chứng cụ thể, nhưng từ những ghi chép lưu truyền tới ngày nay, chủng tộc vampire đã đến Khu Vườn Nhỏ vì không còn khả năng tồn tại ở thế giới cũ nữa.”


 “… … Nói theo cách khác, họ tới đây là để chạy trốn khỏi thế giới của mình?”


“ Yahoho! Điều đó không đáng ngạc nhiên khi cô biết những thông tin như vậy?! Không hiếm gì những chủng tộc đến với thế giới này vì vài lý do phát sinh trong thế giới của họ.”


“ Yep. Cũng giống như những con cháu của [Hiderigami], những kẻ đã gây rắc rỗi ở Bờ Nam và cả bộ tộc Titan, họ đã chạy trốn khỏi quê hương mình sau khi thua trận. Loài vampire cũng chịu một cái gì đó khiến họ bị đẩy ra khỏi chính quê hương mình đúng không ?”


“ Chính xác. Có một ví dụ nổi tiếng hơn… … Tôi đã nghe nói ngày đầu tiên mà các vampire tắm trong ánh nắng mặt trời là ở trong Khu Vườn Nhỏ và vì lý do đó, họ đã nhận lấy trách nhiệm trở thành [Hiệp sĩ của Khu Vường Nhỏ] khi mà họ duy trì hòa bình của nơi này… … Có lẽ việc đến đây là do quê hương của họ có một mối liên kết với nơi này.”


“ Là như vậy…?” Yō nhắc lại trước khi rơi vào im lặng. Cô đã từng nghe câu chuyện này.


--- Lý do họ có danh hiệu [Hiệp sĩ của Khu Vường Nhỏ] là vì họ muốn bảo vệ những thành phố của Khu Vườn Nhỏ, nơi họ có thể nhận lấy món quà từ mặt trời ấp áp.

Được tận hưởng ánh nắng mặt trời, điều mà họ không thể làm ở thế giới cũ, chắc hẳn nơi đây phải là chốn thiên đường của các vampire.

Nhưng nghĩ vầ điều này, một câu hỏi khác lại hiện lên trong tâm trí Yō.


“… … Nhưng chẳng phải nhiệm vụ của [Chủ tầng] là phải có trách nhiệm giữ gìn hòa bình của Khu Vườn Nhỏ sao? Sau đó, để được trao danh hiệu [Hiệp sĩ của Khu Vường Nhỏ]… … Chẳng phải nó có nghĩa là Vampire trước đó đóng vai trò của [Chủ tầng] sao?”


Garol phát ra một tiếng “Oh?” trong khi nở một nụ cười khen ngợi Yō.


“Yō ojou-chan hoạt động trí não nhanh thật đấy? Cô đã đoán chính xác hai ba phần của câu trả lời rồi.”


“ Nn. Vậy có tốt hay không? Theo cách khác, nó có phải câu trả lời đúng?”


“ Trên thực tế, khi Khu Vườn Nhỏ ra đời, ở đây không hề có vị trí [Chủ Tầng]. Vào thời điểm đó, tất cả dựa trên Cổng Ngoài, nơi họ sẽ chọn ra một [Chủ Cổng Ngoài], và còn lại là từng cá nhân có quyền hạn cũng như quản lý các khu vực tương ứng.”


“… … Sau đó không hiếm gì chế độ độc tài diễn ra ở đây phải không ?”


“ Yep. Đặc biệt là trong buổi bình minh của sự hình thành Khu Vườn Nhỏ, nó thực sự là địa ngục, nơi mà tất cả các vị thần và á thần chiến đấu và gây lộn xộn! Người ta nói rằng nếu các cộng đồng ở tầng thấp bị mất đi quyền di chuyển với Cổng Ngoài, đó sẽ là sự kết thúc với họ! Ví dụ, những kẻ quản lý có thể đưa ra một luật về giá để dùng [Cổng Dịch Chuyển] mỗi lần là 100 đồng tiền vàng! Với giá cao như vậy, người dân không thể ra khỏi Cổng Ngoài và chỉ có thể làm nô lệ cho tới cuối đời.”


Sau khi nói một hồi, Garol nâng vai lên và nghiêng đầu sang trái để thả lỏng cơ bắp.


“… …Eh? Với quyền quản lý [Cổng Dịch Chuyển], có thể quyết định phí sử dụng?”


“ Hmm? Oh,Oh, đương nhiên. Ngay cả bây giờ, miễn là nằm trong giới hạn cho phép của các [Chủ Tầng], nó vẫn có thể tăng hoặc giảm.”


“ Yahoho… … Tôi sẽ chỉ nói thêm rằng, giá để đến Bờ Nam từ Bờ Bắc là rất đắt đỏ và giống như giá cắt cổ vậy. Nó gấp khoảng 5 lần thông thường.”


“ Năm… …”


Yō bối rối trong giây lát bởi những từ ấy. Gấp 5 lần có nghĩa là… … Phí là 5 đồng tiền vàng với mỗi người.

Nếu là [No Name] một tháng trước đây, nó sẽ làm nhân quỹ cạn sạch và khiến họ lâm vào một tình huống nguy hiểm.

Nhưng nếu [No Name] thiết lập mức phí như vậy, họ có thể thu lại 80% phí sử dụng, vậy.---


“… … Nn. Hãy quay lại chủ đề chính.” Yō thúc giục những người khác tiếp tục cuộc thảo luận để cô cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ xấu xa vừa len lỏi vào đầu mình.


“ Đó sẽ là một điều tuyệt vời.”


Ayesha thấy được cơ hội để trêu chọc Yō nhưng tình huống này không phù hợp cho điều đó, cô chỉ có thể giữ tiếng cười một lúc rồi từ từ để nó trôi đi.


“ Nói cách khác, dường như để khôi phục lại trật tự ở các tầng thấp đã gần đến bờ vực của sự diệt vong, [Hiệp sĩ của Khu Vương Nhỏ]--- những người thuộc chủng tộc Vampire giương cao lá cờ của họ. Bằng cách sử dụng sức mạnh phi thường cùng trí thông minh, họ đánh bại các chúa quỷ khác. Và cũng tới lúc cuộc chiến của họ với những kẻ từ trung cấp tới cao cấp của Cổng Ngoài đi đến hồi kết. Vì vậy đa số các chúa quỷ từ trung cấp trở xuống đều bị thanh trừng. Mặc dù vậy, vẫn còn một số chúa quỷ không thể bị đánh bại và số khác thì chạy trốn sang thế giới khác… … nhưng trên hết, Khu Vườn Nhỏ đã bước vào một thời kỳ ổn định. Từ đó về sau, các tầng thấp lấy quy tắc gắn Cổng Ngoài với [Hiệp sĩ của Khu Vương Nhỏ] làm trung tâm. Và sau khi thiết lập các quy tắc và luật pháp, hệ thống [Chủ Vùng] và [Chủ tầng] cũng hình thành và được chấp nhận như [Tổng Chủ Tầng], những người bảo vệ tầng thấp của các Bờ Bắc, Nam, Đông và Tây.”


*Pak Pak!* Những âm thanh của tiếng vỗ tay vang lên từ xung quanh.


“ … … những gì xảy ra tiếp theo? Hạnh phúc mãi về sau ?”


“ Làm sao có thể như vậy được… …”


Yō cười nhạt trong khi đáp lại: “ Đúng vậy nhỉ…”


“ MẶc dù các Vampire đã thành công trong việc tạo nên hệ thống [Chủ Tầng] những người bảo vệ và chăm lo cho các tầng thấp… … nhưng không lâu sau đó, tất cả các Vampire khác đều bị tàn sát bởi Vampire King.”


“ Eh?”


Người chịu trách nhiện về vụ thảm sát đó không ai khác ngoài [Demon Lord of Impalement]--- Ở tuổi 12, Kyuketsuki Hime mạnh nhất, người nắm giữ vị trí [Kỵ Sĩ Rồng], Leticia Draculea.”


Part 3


*Ahem!* Kuro Usagi lớn tiếng hẵng giọng trước khi tiếp tục cuộc thảo luận.


“ Sau đây chúng ta sẽ bắt đầu thảo luận chiến lược của Game. Nhưng trước đó, Sala-sama có vài lời muốn nói.”


[ Có thể là điều gì nhỉ?] Mọi người phòng nghiêng đầu bối rối.


Sala đứng dậy từ chỗ ngồi của mình và nhìn qua mọi người một lượt.

Sala trút một tiếng thở dài và khuôn mặt cô dường như bị bao phủ bởi nỗi lo lắng.



“… … Những lời mà tôi nói sau đây, xin mọi người hãy giữ bí mật. Đừng bao giờ để lọt một lời nào ra ngoài.”


“… … Vâng, tôi hiểu.”


Jin đại diện cho mọi người đưa ra câu trả lời và những người còn lại gật đầu đồng trong im lặng bởi tính chất quan trọng trong những lời mà Sala sắp nói, mà thể hiện ở nếp nhăn trên những đôi lông mày hoài nghi.

Sala nhắm mắt lại để cân nhắc trước khi bắt đầu :


“ Đầu tiên tôi muốn thông báo rằng [Golden Harp] đã rơi vào tay kẻ thù, và [Con mắt tử thần của Balor] cũng đã bị trộm.”


“Ba…[Con mắt tử thần của Balor]?!”


“ Điều đó là sự thật?”


“ Vâng. Mặc dù nó không phải là Gift mà Titan bình thường nào cũng có thể sử dụng… … nhưng với nó, tộc Titan chắc chắn sẽ có được một vữ khí mạnh mẽ. Chúng ta cũng cần đưa nó vào một phần trong chiến lược để đối phó. Vì vậy, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần.”


Tại thời điểm ấy, Sala ngừng lại và biểu hiện của sự nghiêm trọng khắc sâu trên mặt cô.


“ Và một vấn đề khắc tôi muốn nói là… Trước khi trò chơi bước vào thời kì đình chiến, tôi đã nhận được tin khẩn cấp từ Bờ Bắc và Đông… …Dựa theo báo cáo, có vẻ như chúa quỷ không chỉ xuất hiện ở [Underwood].”


“… … cái gì?”


“ Ở vùng phía Bắc của chủ tầng [Salamandra] và liên minh [OniHime], chủ tầng ở vùng phía Đông người đã rất quen thuộc Shiroyasha-sama thuộc [Thousand Eyes]--- Cả 3 cộng đồng nói trên đều bị chúa quỷ tấn công cùng một lúc.”


Những âm thanh của sự ngạc nhiên vang lên khắp phòng thảo luận. Ngay cả Kuro Usagi, người đang nắm giữ vai trò của người tổ chức cũng đóng băng và cứng miệng, rõ ràng cô ấy mới nghe thấy điều này lần đầu tiên.

Nếu tin này là thật, sẽ có ít nhất 4 chúa quỷ đang xuống Khu Vườn Nhỏ hiện tại.

Ngay cả với Asuka và Izayoi, những người vừa mới đến đây và ở Khu Vườn Nhỏ này một thời gian, họ vẫn có thể ngay lập tức thấy sự khác lạ và độ nghiêm trọng của tình huống này.

Asuka nói thầm với Izayoi đang đứng cạnh cô:


“ Nó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên đúng không? Có vẻ có là một lỗ lực để lật đổ [Chủ Tầng], đó là một chúa quỷ mạnh điều khiển một vài chúa quỷ khác… … điều đó đúng không ?”


“Không nghi ngờ gì về việc đó… …nhưng tôi điều đó. Khi một tình huống như vậy diễn ra, nó sẽ có ý nghĩa nào đó và giải quyết một câu hỏi khác của tôi.”


“ Gì vậy?”


Sala hỏi theo phản xạ. Nó là về ý nghĩa của cụm từ [có ý nghĩa] và không [tôi hiểu] đó là khác biệt nhỏ giữa cách dùng từ mà cô phải lưu tâm.


Izayoi mở cánh tay và nghiêng người về phía trước trong khi cậu hỏi:


“ Cô là Sala phải không? Tôi nghe nói rằng cô được trao quyền kế thừa [Salamandra], đúng chứ?”


“… … Đúng vậy. Có chuyện gì với nó sao?”


“ Sau đó cô đã từng nghe về sự xuất hiện của chúa quỷ ở lễ hội [Sự trỗi dậy của rồng lửa] mà [Salamandra] tổ chức vào tháng trước đúng chứ ?”


“ Đương nhiên. Mặc dù tôi đã rời bỏ quê hương mình, nhưng nó vẫn là cộng đồng cũ và quê hương tôi bị tấn công.”


Sala cau mày ủ rũ. Có lẽ bởi cô cảm thấy Izayoi đang nhìn xuống cô.

Nhưng biểu hiện của Izayoi đã tỉnh táo lên đáng kể với vẻ mặt nghiêm túc khi cậu liếc nhìn mọi người xung quanh phòng một lượt


“ Giờ, tôi muốn hỏi, một người đến từ phía Bắc… … Cô đã từng nghe nói về một người thu hút chúa quỷ chính là người thuộc [Salamandra]


“ Câu vừa nói gì vậy ?!”


Asuka đứng dậy trong khi cô làm gián đoạn cuộc nói chuyện bằng một tiếng hét. Sự ngạc nhiên của cô đã vượt xa biểu hiện lúc trước và hoàn toàn không thể so sánh.

Nhưng điều này đã được dự tính trước. Nghĩa là trận đấu sống còn mà họ chính là sự mời gọi rắc rối từ những người cô coi là bạn. Suy nghĩ đó chắc chắn không thể nảy ra trong tâm trí của Asuka.

Người nhận lấy kết thúc của câu hỏi đã nghiến chặt răng, khuôn mặt căng thẳng trong khi cô khẽ lắc đầu.


“… … Đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy điều này. Nhưng nếu là Otou-sama vẫn còn quanh đây, nó là thứ gì đó rất giống ông ấy.”


“ Otou-sama? Cô và cha của Sandra ?”


“ Đúng. Người đó sẽ không hà quan tâm cả khi đồng đội của mình phải chết. Miễn là nó có lợi cho cộng đồng, ông ta sẽ làm nó… … Ngay cả khi nó có thể gây ra cái chết của Sandra trong lễ hội [Sự trỗi dậy của rồng lửa], ông vẫn nghĩ mình có thể ngồi lên chiếc ghế lãnh đạo một lần nữa và giải quyết vấn đề.”


“ Nhưng, nhưng tôi nghe nói cựu lãnh đạo của [Salamandra] nằm liệt giường vì bệnh tật… …”


“ Chỉ một chút đau đớn từ bệnh tật không thể làm con người đó gục ngã. Hơn thế, rất có khả năng ông ta lên kế hoạch lấy Sandra làm lá chắn trong khi vẫn kiểm soát mọi chuyện trong bóng tối, như vậy sẽ an toàn hơn.”


*Hng!* Sala hẵng giọng tại đó.

Đôi tai thỏ của Kuro Usagi cụp xuống trong khi cô hỏi một cách chán nản:


“ Sau đó… … Sau đó những gì Otou-sama của Sala-sama có thể làm là thu lợi từ việc đó ?”


“ Ai biết được? Nhưng trong trường hợp Otou-sama thực sự bị bệnh và nằm liệt giường… … Tôi đoán rằng, nó là để tên của Sandra được biết đến khắp các vùng mà ông ta đặc biệt mời chúa quỷ đến… … Nhưng liên quan tới những bí mật đằng sau chuyện đó, tôi nghĩ rằng chàng trai ngồi đằng kia sẽ biết nhiều hơn.”


Sala nhìn chòng chọc về phía Izayoi trong khi nhận lấy một biểu hiện kinh ngạc trong lúc cậu đáp lại:


“ Tôi đoán nó nhiều hoặc ít tùy vào trường hợp. Trước khi nghe tình hình từ phía cô, tôi đã nghĩ nó là quá xa vời. Tuy nhiên, nhìn vào thái độ của anh chàng Mandra đó, có vẻ như anh ta cũng tin vào nguyên nhân ấy… … nhưng, chuyện đó không được bình thường sau tất cả.”


“ Và ý cậu là?”


“ Kuro Usagi, nghĩ sao về tình hình hiện tại của chúng ta? Kẻ tấn công trong lễ hội lần trước, [Chúa quỷ của cái chết đen] --- mục tiêu của Percher không phải nhắm vào Sadra mà thay vào đó là Shiroyasha đúng không?”


Kuro Usagi trút mạnh hơi thở của cô vào lúc đó. Khi nghe những lời của Izayoi, nó có vẻ không phải như vậy.


[Chúa quỷ của cái chết đen] muốn tìm cách trả thù “Quyền năng của Mặt Trời”. Hơn nữa, cô cũng sở hữu [Quang Uy của người sở hữu] rất hiếm, có [Quyền năng phong ấn Mặt Trời – thuộc cấp thần thánh].”


Để đánh bại [Chủ Tầng] mạnh nhất Shiroyasha, có thể nói rằng Percher là ứng cử viên tốt nhất.

Chủ tổ chức của lễ hội [Sự trỗi dậy của rồng lửa] là Sandra. Shiroyasha chỉ đơn thuần là một khách mời được mời đến mà không có sự hộ tống của đoàn tùy tùng thuộc [Thousand Eyes]… … Có thể lễ hội là một cái bẫy để đánh bại Shiroyasha.”

Phỏng đoán của Izayoi là nguyên nhân khiến những lo sợ của Jin thành hiện thực khi câu kêu lên:


“ Oh… Đúng thế! Tôi nghe được rằng cùng thời gian mà Shiroyasha-sama bị tấn công, [Chủ Tầng] vùng phía Nam cũng bị tấn công và bị hạ gục… … Nếu chúng có sự liên kết do cùng một kẻ đứng sau những sự cố đó---!”


“ Chính xác. Nói cách khác, những kẻ đó – kể từ giờ hãy gọi chúng với một thuật ngữ chung [Liên minh của chúa quỷ], với âm mưu tấn công và lật đổ các [Chủ Tầng] nó thúc đẩy chúng mở các cuộc tấn công đồng thời… … Và cũng nên có một số loại tổ chức đằng sau giúp chúng liên kết và phối hợp cho phép các chúa quỷ chiến đấu trong điều kiện thuận lợi nhất.” Izayoi kết thúc với ánh mắt sắc bén hướng về phía Sala.


Những lời nói đó là một sự cảnh báo. Mặc dù cô chưa từng nhìn thẳng vào mắt người cha của mình và đã rời khỏi quê hương, nhưng Sala không muốn tin rằng gia đình và quê hương mình lại tới mức độ đáng khinh tới vậy. Vì vậy, cô đặt ra câu hỏi của mình để xác nhận, mặc dù thấy khó chịu.


“ Chàng trai. Có phải cậu ám chỉ rằng… … cha tôi là kẻ đứng sau những chuyện này?”


“ Không, tôi không thể xác nhận chi tiết đó vào thời điểm này. Cho tới nay, tuy chỉ một nửa trong số những điều tôi vừa nói là bằng chứng gián tiếp nhưng phần quan trọng nhất của động cơ đăng sau đó vẫn chưa rõ. Và nếu nhìn vào gốc rễ của vấn đề, mục đích là gì khi loại bỏ những [Chủ Tầng] khác ?”


Izayoi chìm vào suy nghĩ sâu xa và nó không giống như một hành động.

Sala cuối cùng cũng có một khoảng thời gian nghỉ ngơi cho mình nhưng “Người vô danh” dường như có ý định cho cuộc tấn công tiếp theo trong khi cô nói thêm:


“… …Sala-sama. Hiện tại, những [Chủ Tầng] là [Salamandra], liên minh [OniHime], Shiroyasha của [Thousand Eyes] và một trong những người vẫn còn trong thời kì ngủ đông [Laplace Demon] là 4 phải không?”


“ Hm? Yep, điều đó nên đúng.”


“ Nếu 3 trong số họ bị tiêu diệt, tất cả các [Chủ Tầng] sẽ mất đi khả năng hoạt động và nó sẽ đòi hỏi một kẻ nào đó leo lên vị trí thay thế để chỉ huy tương tự như [Tổng Chủ Tầng]. Có thể mục tiêu đối phương là như vậy ?”


“ Cái gì?” Cùng một câu trả lời từ nhiều người trong cùng một thời điểm.


Sala, Jin và Kuro Usagi cùng thấy không rõ rang về tình hình trong khi họ nghiêng đầu, mất phương hướng.


“ Tôi từng nghe [Queen Halloween] đã đưa ra nó trước kia. Nếu [Chủ Tầng] mất khả năng, hoặc chỉ còn lại một người, dự kiến nó sẽ mở một vị trí trong vòng Cổng Ngoài 4 chữ số và một Gift thích hợp với vị trí đó--- Một trong Authorities của Mặt Trời và cũng là quyền quyết định thế hệ [Chủ Tầng] tiếp theo ở cả 4 vùng.”


“Mặt Trời… Một Quang Uy của Mặt Trời và một vị trí dự kiến ở vùng 4 chữ số?!”


“ Vậy… Vậy cũng có một hệ thống như vậy ?!”


Kuro Usagi và Sala hỏi trong tình trạng khẩn cấp.

--- Một Quang Uy đứng trên cả quỹ đạo của Mặt Trời trong Khu Vườn Nhỏ.

Ở Khu Vườn Nhỏ có nhiều vị á thần, thần và Phật sinh sống, nơi đây tồn tại những quyền năng kiểm soát các ngôi sao và hành tinh khác nhau và chúng được gọi là Quang Uy. Chòm sao quỷ, Algol với [Perseus] là một ví dụ điển hình. Chừng nào còn kẻ nắm giữ Quang Uy cao hơn cấp sao, họ sẽ được trao sức mạnh triệu hồi và ra lệnh cho các tinh tú cấp sao hoặc các vị thần sở hữu một sức mạnh khổng lồ.

Như đối với Quang Uy của Mặt Trời đại diện cho đa số các vị thần và phật, nó chia ra 24 phần theo các chòm sao.

Mười hai chòm sao được nhắc trong [ 12 chòm hoàng đạo]: Aries(bạch dương), Taurus(kim ngưu), Gemini(song tử), Cancer(cự giải), Leo,(sư tử) Virgo(xử nữ), Libra(thiên bình), Scorpio(bọ cạp), Sagittarius(nhân mã), Capricorn(ma kết), Aquarius(bảo bình) và Pisces(song ngư).

Mười hai khoảng thời gian (Con giáp) được ghi lại trong [12 con giáp]: Zi (Tý), Chou (Sửu), Yin (Dần), Mao (Mão), Chen (Thìn), Si (Tỵ), Wu (Ngọ), Wei (Mùi), Shen (Thân), You (Dậu), Xu (Tuất) và Hai (Hợi).

Dựa theo sự hai cách phân chia bầu trời, Quang Uy của Mặt Trời chia ra thành 24 phần.


“ Thậm chí tôi không biết về việc Quang Uy sẽ được trao. Nhưng theo nữ hoàng của tôi, chỉ có hai người từng ở trên vị trí này và họ là Shiroyasha và [Chủ tầng] thế hệ đầu tiên--- Leticia Draculea.”


“ Le…Leticia-sama là một [Tổng Chủ Tầng]… …?!”


Bởi sự ngạc nhiên, giọng nói của Kuro Usagi đã lớn lên đáng kể. Mặc dù vậy, chỉ bởi “Người vô danh” là điều bất ngờ nhất.


“ … …Như một [Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ], cô thực sự không biết tới câu chuyện về [Hiệp sĩ của Khu Vườn Nhỏ] ?”


“ Ku…Kuro Usagi là người trẻ nhất trong thế hệ của cô ấy và có thể được coi là rất trẻ, bởi vậy cô ấy không thể biết nhiều về lịch sử… …”


Kuro Usagi rũ đôi tai thỏ xuống và quay mặt đi chỗ khác.

Izayoi lắc đầu thở dài trước khi cậu đưa tay ra giúp đỡ Kuro Usagi:


“ Quên điều đó đi… …Đó là không phải lỗi của ai cả, Kuro Usagi đây thực sự là [Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ]”


“ Làm ơn đừng có cố làm biệt danh của tôi được khắc vào đá!”


Kuro Usagi vểnh tai thỏ lên trong tức giận.


“ Người vô danh” dùng tay xoa cằm một lúc trong khi suy nghĩ.


“… … Tôi hiểu rồi. Vậy cô ấy thực sự là [Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ] huh?”


“ Tôi có thể yêu cầu cô đừng dùng khuôn mặt nghiêm túc trong khi nói về chủ đề này được không?!”


Thấy “Người vô danh” đã tham gia một cách nhanh chóng, Asuka bày tỏ sự bất đồng quan điểm của mình không mấy vui vẻ:


“Cô chỉ là một người ngoài mới xuất hiên không lâu, đừng có nói như cô biết tất cả về Kuro Usagi. Và từ những tiến bộ vừa nãy, cô ấy nên được gọi là [(Sự hổ thẹn) Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ] để theo đúng với dòng chảy chứ ?”


“ Chờ đã…”


“ Chính nó! Tốt lắm!”


“ Cái gì “Chính nó! Tốt lắm!” eh? Cậu là đồ---------------NgỐc!”


*PakPak* Kuro Usagi dùng chiếc quạt giấy yêu thích của mình, đã được một thời kể từ lần cuối cùng cô cho thấy sức mạnh của nó.


“Người vô danh” nhìn ba người họ đang có một cuộc cãi nhau vui vẻ và đột nhiên thốt ra những lời này:


“… …[(Sự hổ thẹn) Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ].”


“ Nếu tiếp tục chủ đề này, chúng tôi sẽ không còn cách nào để duy trì bầu không khi nghiêm túc nữa, bởi vậy hãy hiểu rằng tôi xin các mấy người hãy ngừng nó lại!”


*Pak!* Kuro Usagi có vẻ mệt mỏi trong khi nâng chiếc quạt giấy của mình lên và đập một cái khác.

Có lẽ bầu không khí này là không đủ để “Người vô danh” lấy lại tinh thần của mình----



“… …[(Sự hổ thẹn) Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ].”


“ Chẳng phải tôi đã bảo đừng có nhắc lại nó nữa hay sao ? NNNnnNNgốc!”


*Swish!* Kuro Usagi vung chiếc quạt giấy với âm thanh có thể nghe rõ trước khi phát động đòn tấn công mạnh nhất của mình.

Sau việc này, “Người vô danh” trở lại trạng thái như chưa từng có chuyện gì xảy ra trong khi tiếp tục chủ đề.


 “ … …Như một [Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ], cô thực sự không biết tới câu chuyện về [Hiệp sĩ của Khu Vườn Nhỏ] ?”


“ Bắt đầu… Bắt đầu từ cùng một vị trí lần nữa, chắc chắn vì Kuro Usagi không biết để trả lời… … Mặc dù rất ngượng, nhưng đây là lần đầu tiên tai thỏ của Kuro Usagi nghe thấy một điều như vậy. Bởi nó có thể cung cấp một số đầu mối trong trò chơi hiện tại và kẻ đứng đằng sau, xin vui lòng nói cho chúng tôi tất cả những gì cô biết mà không giữ lại bất cứ thong tin nào.”


Kuro Usagi cố điều khiển bản thân để trở lại trạng thái bình thường Tsukomi trong khi cô nghiêm túc tiếp tục chủ đề cũ.

Trông có vẻ “Người vô danh” cũng đã có đủ niềm vui cho mình, cô đáp lại long trọng:


“ Những gì tôi được biết không phải là chi tiết. Bởi vậy tôi sẽ bỏ qua phần này… Tôi nghe nói rằng Leticia Draculea, người từng nắm giữ vị trí [Tổng Chủ Tâng] từng muốn sử dụng Quang Uy để phát động chiến tranh chống lại những kẻ cấp trên của á thần, thần và phật.”


“ Le…Leticia-sama muốn phát động chiến tranh… …?”


Tất cả thành viên của [No Name] nhìn nhau. Miêu tả có phần bạo lực ấy khiến họ khó mà liên kết với tính khí ngoan ngoãn của Leticia, thường giống như một người chị lớn trong cộng đồng.


“ Cuộc chiến đó… … là nguyên nhân mà cô trở thành một chúa quỷ?”


“ Điều đó, tôi không chắc chắn. Tôi chỉ nghe nói rằng, để ngăn chặn cuộc chiến này xảy ra, các Vampire thuộc cùng chủng tộc đã bắt đầu một cuộc cách mạng và từ đó, họ từ từ bị tiêu diệt bởi những cuộc đấu đá nội bộ.”


“ Giết… Giết hại lẫn nhau trong cùng một chủng tộc… … Leticia-sama?”


“ Vâng. Những điều này được Nữ hoàng của tôi nói đến, người biết về tình hình lúc đó, vì vậy tôi chắc chắn rằng nó không thể sai được.”


*Uu…* Kuro Usagi phát ra một tiếng kêu nhỏ, làm rõ nỗi sợ và quét sạch lòng can đảm của cô ấy.

Giết hại đồng loại của mình--- Nói cách khác, đó là sự tiêu diệt lẫn nhau của những người bạn trong cùng một cộng đồng. Là một phần của [No Name], họ biết rằng Leticia rất tốt và do đó rất khó để tin chuyện này là đúng. Nhưng Sala, người ngồi lắng nghe trong im lặng trong khi mở tờ Geass Roll và gật đầu tỏ ý hiểu.


“ Tôi thấy rồi… … Điều kiện thứ tư để chiến thắng:[Theo đúng thủ tục và khôi phục lại ngai vàng như một chỉ dẫn, tấn công trái tim của những kẻ thực hiện cuộc cách mạng, bao bọc trong xiềng xích.]. Ngĩa là tìm và tiêu diệt kẻ lãnh đạo cuộc cách mạng vào thời gian đó phải không?”


“Là... Là như vậy ?”


“ Theo cách khác, còn cách nào khác mà chúng ta có thể làm đầu và đuôi của nó?” So với điều kiện của [Cung hoàng đạo] và [Mảnh vỡ của các chòm sao] quá trừu tượng , những chữ này dễ hiểu hơn nhiều. Vampire vào thời điểm đó đã thực sự bị dồn vào góc bởi sự trừng phạt họ gặp phải do đó quyết định săn lùng những kẻ đứng đầu cuộc cách mạng---”


“---nhưng cuối cùng, trò chơi kết thúc mà không được hoàn thành. Nói cách khác [Người lãnh đạo cách mạng] chỉ có thể là một đầu mối giả để dụ chúng ta đi theo hướng sai lầm.”



*Uu* Sala phát ra một âm thanh nhỏ, cô nhìn chằm chằm vào Izayoi trong khi cô vặn lại:


“ Không, điều đó khó mà nói được. [Người lãnh đạo cách mạng] có thể vẫn còn sống ở đâu đó trong Khu Vườn Nhỏ. Loài Vampire có tuổi thọ khá dài và người ta nói rằng Vampire thuần chủng sẽ không bao giờ già hoặc chết---”


“ Và ý của cô là tìm gã đó và giết ông ta? Trong Khu Vườn Nhỏ rộng lớn này, chúng ta sẽ lãng phí bao nhiều thời gian để tìm một Vampire mà không biết hắn có tồn tại hay không?”


“ Sala ngậm miệng lại buồn bã.


Nhận thấy nó là điểm kết thúc của cuộc thảo luận, Izayoi dừng lại.


“ Không vấn đề cách mà cô nhìn vào nó, không thể phủ nhận thực tế rằng chúng ta không có đủ thông tin. Vì vậy tôi đề xuất. Tạo một đội hình phòng thủ bảo vệ [Underwood] trước sự xâm lược của Titan và một khác sẽ xâm nhập vào tòa lâu đài với mục đích hoàn thành trò chơi. Nhiều Eudemon có cánh trong liên minh [Draco Greif] đúng không?”


Izayoi liếc nhìn Jin một cách ranh mãnh sau khi gạt bỏ những chướng ngại của mình.

Và Jin xen vào:


“ Và sự an toàn của những người đã bị bắt đi cũng đáng lo ngại. Tôi cũng nghe nói một nhân vật quan trọng của liên minh, Garol-sama của [Six Scars] cũng bị bắt trong lúc cố bảo vệ đồng đội của mình. Hãy gửi đi một đội tìm kiếm và khi họ trở về chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp được không ?”


Jin đột ngột hướng chủ đề sang việc giải cứu Yō, hơn nữa các nội dung đưa ra cũng khá hợp lý.

Sala đã không từ chối đề nghị này mà thay vào đó chấp nhận nó.


“ Tôi hiểu. Tốt, tôi sẽ chọn ra những người ưu tú để hình thành đội quân trong hai ngày. Đến lúc đó, tôi sẽ yêu cầu sức mạnh từ các cộng đồng [dõi theo hai cộng đồng trong lần này], bởi vậy xin nhờ cậy vào mọi người... ... Và một điều nữa, mặc dù chỉ là một cử chỉ nhỏ thể hiện  thiện chí, tôi đã sắp xếp phòng khách tốt nhất cho cộng đồng các bạn, vì vậy hãy nghỉ ngơi tốt nhất có thể.”


Theo sự chỉ đạo của cô, mọi người rời đi.

Ngày đầu tiên của cuộc họp giữa những người tham gia Gift game đã kết thúc ở đó.

Để đến được phòng khách trung tâm của [Underwood], nhóm của [No Name] phải đi trên chiếc thang máy chạy bằng sức nước để có thể xuống từ từ. Trong lúc đang đi xuống, Izayoi đột ngột hỏi bằng một giọng thấp.


 “... ...Ojou-sama, cậu nghĩ sao ?”


“ Eh?”


“ Tôi muốn nói về truyền thuyết rằng Leticia trở thành một chúa quỷ, người tàn sát những đồng đội của mình.”


Chủ đề bất ngờ của cuộc trò chuyện khiến Asuka đóng băng trong giây lát.

Mặc dù vậy, cô nói rõ ràng và ngắn gọn:


“ Mình không biết Leticia trong quá khứ thế nào... ... nhưng hiện tại cô ấy là cô maid tóc vàng phải không? Làm sao chúng ta có thể nhìn cô ấy bị cướp đi chứ.”


“ ... ... Đúng. Chúng ta không thể bỏ qua chuyện này.”


Nhìn Asuka trả lời với thái độ với thái độ giận dữ như vậy, Izayoi cười gượng.

--- Chỉ nói về một mặt, Izayoi đã không hỏi để có được câu trả lời ấy... ... Nhưng nhìn cách cô ấy trả lời một cách có căn cứ như vậy, cậu quyết định nghĩ theo hướng lạc quan và thể hiện quyết tâm chiến đấu của mình khi nhìn lên bầu trời.

Trong khi Izayoi đang cố nghĩ liệu có cơ hội nào cho 2 người bạn đã bị bắt tới nơi đó, an toàn trong lúc này--- Asuka dường như cố gắng vực dậy tinh thần mọi người với hai tay chống nạnh và gợi ý với Kuro Usagi và mọi người:


“ Khi chúng ta trở lại phòng, hãy bắt đầu giải quyết những bí ẩn. Để cứu lấy Kasukabe và Leticia, chúng ta phải làm sáng tỏ chúng trước khi thời kỳ đình chiến kết thúc.”


“ YES! Mặc dù rất khó khăn, nhưng người ta thường nói, hai cái đầu vẫn tốt hơn một! Với bốn người chúng ta, tôi chắc chắn sẽ giải quyết được nó!”


“ Nn. Để cứu Kasukabe-san và Leticia, chúng ta phải giải quyết những bí ẩn...”


“--- Không. Nếu là một phần của bí ẩn, tôi đã giải quyết được nó rồi.”


“... ... Sao ?!” Trên chiếc thang máy cùng lúc lời nói đó phát ra từ miệng của bốn người.


Cho dù là Asuka, Kuro Usagi người đứng bên cạnh, Jin đang đứng phía sau hay cả Carol đang đóng vai trò người dẫn đường. Dấu hỏi hiện rõ trên đầu họ trong khi nhìn Izayoi đầy nghi ngờ.


“... ...Eh, Okyakusan? Vậy tại sao cậu lại nói với Sala-sama lúc nãy là ‘ Bới vì thiếu thông tin, chúng ta nên gửi một đội tìm kiếm lên tòa lâu đài của kẻ thù’ ?”


 “ Hm? Tại sao cô lại hiểu nó theo cách đó? Ý của tôi là [Mặc dù không có đủ thông tin, nhưng câu đố đã được giải quyết, vì vậy hãy hoàn thành trò chơi này!] và tạo ra một đội giải cứu chỉ là một nhiệm vụ phụ.”


Và cậu đã nói [Một đội sẽ xâm nhập vào lâu đài với mục đích hoàn thành trò chơi], nhưng không ai nghĩ rằng phần còn lại cậu ấy nói theo nghĩa đen.


“ Nhưng tất cả mọi người ở đây đều hiểu nhầm nó, và có lẽ tất cả đều như vậy. Nếu có ai đó cố xuất hiện để cứu cô maid tóc vàng của chúng tôi trước mà không có chút thông tin nào, tôi nhất định sẽ có một cuộc ẩu đả với tên đó.~Oh my~ Vận may chắc chắn sẽ nghiêng về phía tôi!”


Izayoi giả vờ thiếu hiểu biết trong lúc quay đầu đi hướng khác.

Carol chớp mắt trước khi trở lên nghiêm túc.


“... ... Đó thực sự là điều may mắn, tôi cần báo lại cho Sala-sama về việc này.”


“ Giảm 50% cho tất cả các sản phẩm?! Cô chắc chắn rất hào phóng phải không ?”


“ Ôi, đừng nhìn tôi như vậy ne~ Tại sao tôi phải lừa gạt mọi người chứ? ♪”


Mối đe dọa từ Izayoi khiến Carol toát mồ hôi lạnh trong lúc cô mỉm cười và đáp lại nhanh chóng.

Trên mặt khác, Kuro Usagi và những người khác thấy Izayoi “thật sự tà ác” nhưng họ cũng cảm thấy rằng cậu rất đáng tin cậy và họ chỉ có thể nhìn nhau trong khi cười gượng gạo




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét