Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Phần chuyển tiếp 3


Phần chuyển tiếp 3

Part1

Đột ngột, tôi nghe thấy một giọng nói hoài niệm gọi mình.

Ai biết được lần cuối có ai đó gọi tôi theo cách này là khi nào.

Có vẻ như vẫn còn trong thời kỳ đình chiến, và trong khi tôi trải qua những giấc mơ của mình trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, thời gian như chảy ngược lại thời đại trước.

Tận hưởng ánh nắng ấm áp đến cùng với mùa xuân, tôi bị đánh thức bởi âm thanh mà ai đó không ngừng gọi biệt danh của mình và điều này làm tôi phát cáu.

“--- Điện hạ! Điện hạ Leti! Thật là.Làm ơn đừng có ngủ ở chỗ này!”

Như một kẻ ngốc, tôi cố gắng giải phóng bản thân khỏi cơn buồn ngủ.

Khi mở mắt, tôi thấy Carla-Jijichō, người đang mặc bộ đồ maid đang lắc mạnh vai tôi.

Doanh trại của tôi nằm ở phần giao nhau giữa cung điện với tường thành. Trong khi những tiếng gầm giận dữ, hò reo, tiếng hét đáng thương và một loạt những âm thanh ồn ào có thể nghe thấy từ các khu huấn luyện được đặt ngay bên cạnh. Có vẻ như những kỵ sĩ chỉ huy đang thực hiện một chương trình đào tạo tàn khốc kiểu Spartan.

Có vẻ như tôi đã được ru vào giấc ngủ bên cạnh cửa sổ và sự ồn ào mà những người bạn ngoài kia đã tạo ra cùng với sự ấp áp của mặt trời mùa xuân.

“Ah. Xin lỗi vì điều này, Carla-Jijochō.”

“ Ý của ngài là gì khi nói ‘Xin lỗi vì điều này’?! Thực sự là,một công chúa mà lại ngủ thiếp đi trong doanh trại ?! Điều đó quá bất lịch sự! Thực sự quá bất lịch sự!”

Carla-Jijochō đứng với một tay chống hông và khi cô hầu nhấn cầu kính (phần nối giữa 2 mắt kính, trên sống mũi) của mình, cô lắc đầu một cách cường điệu.

“Ngay cả khi cô nói vậy, hãy nhìn vào sự ấm áp và rực rỡ của mặt trời mùa xuân. Chẳng có gì lạ khi một loài sống về đêm như chúng ta lại có thể tỉnh táo vào giờ này ? Chúng ta, Vampire của Khu Vườn Nhỏ có chút tham lam trong việc tắm dưới ánh nắng mặt trời, thứ xa xỉ ấy chỉ có vào ban ngày và nhận lấy sự ban tặng từ ánh nắng mặt trời---[Một giấc ngủ ngon và thoải mái], chẳng lẽ điều đó là sai? Vì nó là những lời của Kyuketsuki Hime, nó không thể sai được. Chỉ chờ cho tới khi tôi được thừa hưởng ngôi vua và tôi sẽ sửa lại luật lệ ấy.”

“Vậy trong khi đó, CHÚC NGỦ NGON, Carla-Jijochō Hu~... ...”
“ Ngài sẽ không được phép trở lại thế giới giấc mơ của mình!”

*Pak!* Âm thanh đó giống như Carla-Jijochō đánh tôi một lần với chiếc chổi lông. Và đó là lý do tôi thực sự nổi cơn giận có vẻ trẻ con của mình.

“... ... ... ... ... ... ... Không, tôi muốn ngủ. Tôi nhất định sẽ không dậy.

“ Ý của ngài là gì khi nói ‘Không, tôi muốn ngủ’ ? Ngài là biểu tượng cho chúng ta [Hiệp sĩ của Khu Vườn Nhỏ]! Mang danh hiệu [Kỵ Sĩ Rồng], ngài lại thực sự thường ngủ những nơi như thế này trong khi chảy nước miếng ?! Đó hoàn toàn không phải những gì một người đại diện nên làm... ...Này! Thật là. Ngài không nghe tôi nói sao, dậy ngay!”

Tôi thể hiện thái độ kiên quyết chiến đấu tới cùng trong khi những đường gân của Carla-Jijochō đã nổi lên trên thái dương chứng tỏ cô ấy đang giận dữ hơn.

Măc dù vậy, tôi vẫn kiên trì làm biếng. Và những đường gân vẫn tiếp tục nổi lên tới đỉnh điểm mà cuối cùng cô ấy cũng “phát nổ” với một âm thanh của “chiêu cuối” *Pi Pak Ding Ling Klunk Bunk Gulonk Buong Jing Jiang KaChung Ping Ping Swish Chi BABOOM* trong khi cô ấy bắt đầu đánh tôi.

... ... và âm thanh cuối cùng có thể là ?”

“ Đó là bí mật nghề nghiệp của maid. Một maid cấp độ cao phải có một hoặc hai “chiêu cuối” và phải nắm vững tới 48 hoặc đôi lúc là 180 kĩ thuật cũng như con át chủ bài ở ngoài tầm nhìn. Đó là những điều tối thiểu. Miễn là chủ nhân yêu cầu, từ việc chuẩn bị trà, nấu ăn, giặt giũ và quét dọn, vân vân... những công việc dọn dẹp cơ bản và chăm sóc vườn rau, giúp việc thay quần áo, tất cả những phẩm chất trên và một số thứ khác như kiến thức, xây dựng các chiến lược, cũng như việc chuẩn bị những công cụ ám sát hay đấu tay đôi và hoàn thành tất cả nhiệm vụ một cách hoàn hảo. Và đó là những thứ cốt yếu để trở thành một maid.”

Wow, maid thật là tuyệt vời !

“ Chắc chắn rồi” Carla-Jijochō trông có vẻ không hề khoe khoang khi nói ra những điều đó, nhưng nếu chỉ tóm tắt một cách ngắn gọn. Trên thực tế, cô ấy là một chiến binh đáng tin cậy bởi sức mạnh của mình và hiện tại làm việc với vai trò của một chiến lược gia, người vẽ lên những kế hoạch trước khi chúng tôi bước vào trận chiến với chúa quỷ.

--- Maid chắc chắn đáng sợ nhưng cũng ddangs được tôn trọng. Tôi cũng nên chăm chỉ làm việc để đạt được mục tiêu cao hơn.

Hai người đi qua những khu huấn luyện trong lúc ra khỏi doanh trại, qua những khu vườn dẫn tới những bức tường thành bằng cách đi cắt qua nó.

Ngay sau đó, Carla-Jijochō dường như đã nhớ ra điều gì đó khi mà cô lên tiếng:

“ Oh đúng rồi, Điện hạ. Về vấn đề đó, [Thousand Eyes] đã đưa ra câu trả lời của họ.”

“Vấn đề đó ?”

“ Vâng, đúng vậy. Theo những gì trong bức thư, nó nói rằng họ sẵn sàng cung cấp sự hỗ trợ liên quan tới hệ thống mới được thiết lập trên toàn bộ những thành phố của Khu Vườn Nhỏ--- Hệ thống [Chủ Tầng]. Đặc biệt [Chúa quỷ của đêm trắng] và [Chúa quỷ Laplace], hai người nắm chức vụ quan trọng cũng sẵn sàng giúp đỡ. Theo như mong đợi, nó sẽ là một kho tàng những người tài năng.”

.................

“ Yep, họ hợp tác nhiều hơn những gì chúng ta nghĩ. Đó phải là nghiệp chướng đã chồng chất của chúng ta, toàn bộ loài Vampire, những người đã có nhiều thành tựu kể từ khi chúng ta được gắn liền với [Hiệp sĩ của Khu Vườn Nhỏ]. Nhưng chỉ còn một vấn đề là [Chúa quỷ của đêm trắng] có chút không phù hợp với nguyên tố và hành vi của mình, bởi vậy bà ấy sẽ chuyển sang Phật giáo trước khi cùng chúng ta chiến đấu.”

.................

“ Oh my. Có thật đó là một điều đáng lo. Mặc dù đã có một thời gian bà ấy nổi giận và gây rắc rối như một chúa quỷ, nhưng tất cả chỉ là quá khứ, giờ đây, bà ấy muốn sử dụng sức mạnh của mình như một vị nữ thần hiền từ. Ngược lại, vấn đề lớn nhất bây giờ là từ phe đối lập. Họ đang cố gắng đưa những ý kiến về cách chiến đấu của chúng tôi tới những kẻ cấp cao hơn sau khi trở thành [Tổng Chủ Tầng]-----”

...................

“--- Yep. Nó đúng như những gì Điện hạ vừa nói. Tiếng tăm và sự giàu có mà chúng ta có vẫn bị bao quanh bởi những luật lệ lỗi thời, yếu đuối và khô héo dần đi và ngày đó rồi cũng sẽ đến. Tuy nhiên, nếu hệ thống được triển khai thuận lợi, danh dự và danh tiếng của chúng ta, những [Hiệp sĩ của Khu Vườn Nhỏ] đã có sáng kiến để bảo vệ và duy trì hòa bình, chắc chắn sẽ tồn tại như những huyền thoại cho tới thế hệ mai sau... ... Dĩ nhiên, chính vì lý do đó, những chúa quỷ đã tập hợp lại với phe đối lập và thực hiện một vài âm mưu nào đó trong bóng tối---“

...................Là vậy sao?

Tôi biết... đã một thời gian dài trôi qua kể từ đó.

“--- Mặc dù có thể xảy ra trường hợp đó, miễn là Điện hạ Leti thừa kế ngai vàng, chúng ta chắc chắn sẽ chawof đón một thời kỳ thịnh vượng. Tôi đã nghe từ rất lâu- mongh muốn của  Vampire --- Quang Uy của Mặt Trời sẽ được trao như phần thưởng cho sự đóng góp của chúng tôi. Ngày mai với chúng ta, Vampire sẽ là thực sự tươi sáng

Yep… … đúng vậy.

“ Hehe… … Ah đúng rồi. Điện hạ Leti, em gái của ngài nhờ tôi gửi lại lời nhắn [ Em tổ chức một buổi tiệc trà đêm nay, hy vọng one-sama có thể tới], tôi đoán câu trả lời là một câu khẳng định phải không ?”

“ Chắc chắn rồi. Đó có phải là một câu hỏi tu từ ?--- nhưng cùng lúc tôi trả lời, ý thức của tôi từ từ mất đi.

Những kí ức được bao bọc bởi sự ấm áp của ánh nắng mùa xuân và bầu không khí thoải mái lúc đó.

Đứng từ xa, Tôi nhìn dõi theo hình ảnh của bản than và nhớ lại nhiều thứ trong quá khứ.

Nghiệp chướng đó là gì, thứ cho phép tôi rơi vào sâu thẳm của thế giới giấc mơ ấy? Tôi không biết nữa. Nhưng nếu đây là thế giới trong mơ, không ai có thể đổ lỗi cho tôi nếu tôi cảm thấy lúc này là hạnh phúc nhất phải không ?”

Thế giới yên bình và không có nhiều nguy hiểm để khiến tâm trí bất an.

Và vì vậy, tôi chìm sâu hơn vào thế giới đó để lấp đầy bản than với niềm hạnh phúc và sự thoải mái cho dù lười biếng và nhàn rỗi.

Part 2

--- Lâu đài cổ của Vampire, tường ngoài

*Sssh* Một cơn gió ẩm ướt thổi qua thành phố đổ nát trong khi bầu trời xung quanh bao bọc trong những đám mây bão với sấm sét chập chờn.

Sauk hi nghe được lịch sử về loài Vampire từ Garol, Yō gật đầu vài lần, dường như bắt đầu suy nghĩ về nó một cách nghiêm túc với dáng vẻ của một người đang lấy mẫu thức ăn một cách tỉ mỉ. Đến cuối lời kể của mình, Garol vỗ vào đầu gối của mình và hỏi Yō:

“ Vậy nó thế nào, Yō Ojou-chan? Liệu những từ tôi nói có hữu dụng?”

“… … Nn, Garol-san. Cảm ơn ông.”

Yō bày tỏ lời cảm ơn của mình và Garol đáp lại với một nụ cười.

Tuy nhiên, Ayesha đang ngồi cạnh họ nhìn vào nội dung của Geass Roll và sau khi nghe những câu chuyện, cô nghiêng đầu diễu cợt trong khi nói:

“ Tại sao tôi không thể nắm bắt được nó, dù chỉ một chút ?! Phần nào của câu chuyện liên quan tới việc giải quyết những bí ẩn vậy? Không phải [Người lãnh đạo cách mạng] là một từ khóa sao?”

“ Không, nó  không hề liên quan gì tới cụm từ đó cả... ... Trong thực tế, chủ đề bây hoàn toàn không liên quan gì đến việc giải đố.”

“ Hah?” Ayesha hỏi lại trong sự ngạc nhiên.

Yō giơ Geass Roll của mình ra trước mặt những người khác.

“ Như tôi đã nói trước đó, tôi tin rằng cụm từ [Cách mạng] có thể đánh lừa những người chơi thời điểm đó và có một ý nghĩa hoặc cách khác để giải thích nó. Những gì tôi muốn xác nhận từ lịch sử là một cái gì đó sớm hơn nhiều. Và đó là lý do tòa thành bay này là [Thứ gì đó được tạo từ thế giới khác] hoặc không.”

“... ... Điều đó có nghĩa gì ?”

“ Nó có liên quan tới tiêu đề của trò chơi. Đối với việc giải thích trực tiếp [SUN SYNCHRONOUS ORBIT] là đường hoàng đạo tạo ra bởi Mặt Trời--- Hmm, làm thế nào mà đặt nó lên được. Nói cách khác, những từ này đề cập đến quỹ đạo của vệ tinh nhân tạo mà duy trì một góc đặc biệt trong đường đi phù hợp với Măt Trời.”

“ Eh? Có phải cô vừa nhắc tới vệ tinh?”

Giọng nói của Jack đột nhiên xuất hiện đi cùng với nhiều sự hứng thú. Yō cũng ngạc nhiên bởi phản ứng của ông ấy.

“... ... Jack-san cũng biết về vệ tinh?”

“ Hm... ... Yep. Khi tôi đến Khu Vườn Nhỏ, nó đang là những năm 60 của thế kỷ 20... ... Không. Chờ đã, nó không phải điểm mấu chốt. Thứ cần được nêu ra là những gì Kasukabe-san vừa nói. Khi cô nói về vệ tinh, có phải ý nói tòa lâu đài này... ...”

“ Nn. Nhưng nói nó là [ Vệ tinh thần tạo] trong Khu Vườn Nhỏ có vẻ sẽ chính xác hơn đúng không ? Nếu tên trò chơi gọi quỹ đạo đó là đồng bộ với đường hoàng đạo của Mặt Trời... ... Sau đó trong toàn bộ trò chơi sẽ có những gợi ý tìm thấy sự kết nối giữa [Mặt Trời] với [Quỹ đạo].”

*Wow~* Jack kêu lên trong sự ngưỡng mộ. “ Yahoho... ...Và tộc Vampire thực sự có thể đến từ một tương lai xa.”

“ Nn. Đó cũng là những điều tôi nghĩ.”

Sau tất cả, Khu Vườn Nhỏ được kết nối với nhiều dòng thời gian khác. Những con cháu của Vampire có một chút khác biệt cũng là điều dễ hiểu.

Nếu xem xét nó từ lý do [bởi vì môi trường thay đổi dẫn đến ánh mặt trời là một mối đe dọa đối với họ] và hoặc [Hành động từ bỏ thế giới (hành tinh) của họ], nó sẽ cho những người khác một cảm giác rằng Vampire ở Khu Vườn Nhỏ là một loài có nguồn gốc từ tương lai xa.

Măcj dù Garol không có bất kỳ hiểu biết gì về vệ tinh, những lời cuối cùng trong câu nói của Yō khiến một thứ gì đó lóe lên trong đầu ông.

Trò chơi xoay quanh những điều khoản về [Mặt Trời] và [Quỹ đạo]... ...phải không? Và nó có nghĩa như vậy, Yō ojou-chan, cô đã giải quyết được cụm từ [Vòng tròn của muông thú] trở thành [Cung hoàng đạo]?”

“ Cung hoàng đạo?”

Ayesha và Kirino nhìn nhau bối rối.

Jack quay cái đầu bí ngô của mình về phía họ trong khi ông giải thích:

“[Vòng tròn của muông thú] là tên của [Cung hoàng đạo] hoặc [12 dấu hiệu của các cung hoàng đạo].”

“ Hm... [12 dấu hiệu của các cung hoàng đạo]... nó chẳng phải là 12 chòm sao bao gồm Leo, Cancer và một số khác?”

“ Yahoho, đúng vậy! 12 chòm sao là đường hoàng đạo mà Mặt Trời di chuyển cùng mỗi chòm sao trong 30º. Nó là một cách để phân chia bầu trời của các thiên thể--”

Tới phần đó, câu nói của Jack dừng lại giữa chừng.

Jack, người cười vui vẻ trong khi đáp lại lúc trước có vẻ đã không suy nghĩ thấu đáo, dường như ông vừa thấy được cái gì đó.

“ Thiên thể... Sự phân chia? Có thể nó... ...”

“ Đúng rồi. Điều kiện thứ 3 để chiến thắng [Thu thập mảnh vỡ của những chòm sao, và mang vòng tròn của muông thú dâng lên ngai vàng.] ngụ ý là [Thu thập 12 chòm sao phân chia bởi vòng tròn muông thú để dâng lên ngai vàng] ... ...đúng chứ?”

Như lời phỏng đoán của Yō, những lời cuối không rõ ràng vì cô hạ giọng xuống do thiếu tự tin. Có lẽ bởi cô không chắc chắn về phỏng đoán riêng của mình. Nhưng tất cả mọi người xung quanh cô đã cùng lúc lớn tiếng trút hơi thở của mình.

“ Yahohoho... ...TỐT LẮM! Kasukabe-san! Phỏng đaons phù hợp với rất nhiều cụm từ quan trọng!”

“Như...Nhưng... Tôi đã không tìm ra ý nghĩa của [Thu thập các chòm sao]... ...”

“ Không Không! Mặc dù vậy, liên quan tới phương hướng hành động trong tương lai của chúng ta từ bây giờ, phỏng đoán của cô thực sự rất hữu ích! Hãy nhanh lên và có được nhiều người giúp là tốt!”

Garol vỗ đầu gối của mình trong lúc cười sảng khoái, cuối cùng đã có một tia hy vọng để tìm ra chúng.

Và vì việc tìm kiếm các cung hoàng đạo--- một dấu vết của bất cú thứ gì liên quan tới 12 chòm sao trong tòa thành cổ được mọi người bắt đầu.

Part 3

---[Hang động dưới lòng đất của Underwood] Đập nước ngầm của Cây Nước Lớn.

Nhóm của [No Name] đã được đưa tới phòng VIP nằm bên cạnh đập nước – niềm tự hào của [Underwood] vì những đóng góp của họ trong cuộc chiến trước thời kì hòa hoãn cũng như vai trò trong cuộc chiến sắp tới.

Những đoạn đã được tạo ra trong khi đào phần bên trong của Cây Nước mở rộng xuống dưới dọc thân cây theo hình xoắn ốc.

(Không phải họ nói đây là phòng VIP sao? Chắc chắn phải có gì đó phiền hà để đến đây.) Asuka không thể ngừng nghi ngờ trong khi cô nói:

Đoạn này dường như khá sâu trong lòng đất... Có phải nó nằm trong thân Cây Lớn?”

“ Yep, đúng vậy! Okyakusan, tôi đang đưa các bạn tới phòng VIP, nó được xây tạo nên bằng cách đục sâu vào chỗ thắt nút giữa những cái rễ hoặc cành cây. Và nơi mà tôi đang dẫn các bạn tới là chỗ sang trọng nhất trong tất cả, vì vậy hãy mong đợi nó

Carol người chịu trách nhiệm dẫn đường đang vui vẻ đưa chúng tôi tới phòng VIP trong khi vẫy cái đuôi cong cong của mình.

Mặc dù nó là giai đoạn khẩn cấp, vài người trong số họ không thể không mong đợi sau khi nghe rất nhiều sự ca ngợi căn phòng mà họ được mời tới. Asuka và Izayoi quay sang nhìn nhau và cùng nở một nụ cười.

Carol dừng lại trước phòng VIP---

“ Ok, hãy mở to mắt của bạn mà nhìn! Nó là đập nước nằm trong Cây Nước Khổng Lồ trải dài trên dòng sông, niềm tự hào của chúng tôi! Phòng VIP tốt nhất cho phép các bạn thỏa mái ngắm nhìn cảnh tượng 2000 hoặc nhiều hơn những tinh linh nước và cây!”

Với một tiếng *Clack*, cánh cửa mở ra. Và với những cơn gió thổi từ cửa sổ của phòng VIP, một mùi hương của dòng sông cùng với một nhóm nhỏ các nàng tiên bay vào.

“ Wa... ...!”

Mặc dù những nàng tiên là rất nhỏ và dường như ta không thể nhìn thấy cơ thể hữu hình của họ, nhưng ánh sáng mờ ảo phát từ cơ thể là đủ để cho thấy sự hiện diện của họ. Những nàng tiên trông như đàn đom đóm đang nhảy múa trên mặt sông, lắc lư bên trái rồi bên phải và quay vòng, từ điểm nhìn trên Cây Nước Khổng Lồ, những màu sắc rực rỡ trên mặt sông càng thêm lung linh.

Dùng bàn tay cảu mình hứng lấy một nàng tiên, Asuka hỏi Kuro Usagi:

“ Tất cả những quả bóng phát sáng này đều là tiên ?”

“ YES! Trước khi những nàng tiên có năng lực mạnh hơn, tất cả họ đều nhỏ như thế này. Mel đã nhận được sức mạnh tâm linh của mình thông qua vùng đất và những nàng tiên hồi sinh từ cái chết, trừ những người như Ayesha, chúng sẽ trông thế này khi được sinh ra.”

Kuro Usagi giải thích với sự tự tin cao vào bản thân.

Đối với Asuka, người đã tin rằng Mel có kích thước thuộc loại nhỏ nhất, đây thực sự là một điều mới mẻ với cô.

Dành thời gian khi hai người kia đang nói chuyện để đi ra chỗ cửa sổ, Izayoi nhìn về về phía cửa sông, nơi những chiếc rễ của Cây Lớn [Underwood] mọc lên. Và khi nhìn thấy cảnh tượng rực rỡ và tráng lệ trước mặt, một biểu cảm không hoàn toàn được gọi là niềm vui mà đúng hơn là sự khao khát.

“ ... ... Đây là một vấn đề, với một góc nhìn tuyệt đẹp từ bên cạnh thác nước, chỉ bởi một mình Shirayuki-hime, chúng ta không định dành chiến thắng.”

“ Eh?”

“ Là lúc đó... Nhớ lại vài ngày trước khi tôi tìm Shiroyasha để phát triển nguồn nước ? Tốt, kế hoạch đó thực sự là--- xây dựng một ngôi đền cho Shirayuki-hime và phát triển nguồn nước để khiến cảnh tượng của vùng đất tự do trở nên thịnh vượng và rực rỡ.”

“ Đó... Cũng có kế hoạch như vậy ư... ...?

Sau khi nghe nói về kế hoạch này lần đầu tiên, Kuro Usagi đã sửng sốt.

Xung quanh của Cổng Ngoài, đặc biệt là sự phát triển của vùng đất tự do và cái nhìn về sự thịnh vượng phần nào phản ánh mức độ của [Chủ Vùng].

Izayoi đã thực sự lên kế hoạch để xây dựng một ngôi đền thờ cho Shirayuki-hime và từng bước mở rộng từ đó phát triển các kế hoạch về một thành phố nước ở Cổng Ngoài 2105380.

Nghe lời giải thích của cậu, biểu hiện của Kuro Usagi và những người khác chuyển từ kinh ngạc sang một cái gì đó khó diễn tả hơn.

“ Nn... ... Khi cậu nói vậy, nó chắc chắn là một đối thủ mạnh. [Underwood] là một trong số ít những thành phố nước có thể tìm thấy ở tầng thấp. Nhưng cố gắng bắt kịp với nó lại từ đầu... ...”

“ Điều đó là rất khó. Và về các thành phần của đất, nó cũng có sự khác biệt lớn giữa vùng phía Đông và phía Nam phải không?”

“ Vâ...Vâng. Khí hậu phía Nam phù hợp cho sự phát triển của thực vật và màu mỡ hơn. Thậm chí kể cả không phải một Eudemon, họ cũng có thể sống thoải mái ở đây.”

“ Thành phố phía Bắc luôn là mùa thu – như bởi một kết giới không lồ bao quanh nó, nhưng một phần khác chưa phát triển và khu vực ngoại thành của nó như một vùng đất đóng băng. Để bù đắp cho sự thiếu hụt những tài năng kiệt xuất, những cộng đồng ở đó phải dạy cho nhau và trao đổi kiến thức trong khi chăm chỉ làm việc để tạo hoặc triệu hồi nhiều Gift hơn. Và vì thế, các cộng đồng phía Bắc được trang bị mức độ kiến thức cao hơn, nó cho họ khả năng để tiếp tục phát triển.”

Khi so sánh giữa hai vùng, phía Đông đã... ... Nghĩ về điều đó, mọi người đều im lặng.

Khí hậu ở vung phía Đông và phẩm chất đất là không quá tồi tàn.

Các cấu trúc và trang trí có thể hơi cổ điển nhưng nó không mang lại nhiều bất tiện.

Nhưng để chỉ ra một khu vực tốt nhất... ... nó chắc chắn sẽ được bảo vệ và chỉ có thể ở đó.

“... ...Nhưng [Underwood] cũng vừa chỉ mới hồi sinh với chính quyền mà chúng ta thấy ngày hôm nay sau khi bị hủy diệt bởi một chúa quỷ. Kể cả các điều kiện tương tự như đối thủ của chúng ta, vấn đề không phải những lợi thế mà họ có hoặc không mà thực tế là trong vòng 10 năm, chúng ta phải cho họ thấy rằng chúng ta làm tốt hơn họ.”

Izayoi tạo ra một tiếng hẵng giọng trong khi cậu tuyên bố.

Không vấn đề mục tiêu là gì, với cậu việc rút lại lời đã nói là làm tổn thương niềm kiêu hãnh của bản thân. Izayoi nhìn chằm chằm vào các hang động trước mặt mình một lần nữa với đôi mắt tuyên chiến.

Những cụm ánh sáng rực rỡ từ những tiểu tiên nhanh như tên bắn có thể nhìn thấy khắp xung quanh trong khi họ nhảy múa bên trên của đập nước đáng tự hào của Cây Nước Khổng Lồ dưới lòng đất [Underwood]

Giấc mơ này giống như một cảnh tượng trở thành một chủ đề sẽ được kiểm chứng bởi [No Name] trong tương lai, mặc dù sẽ có một số điều mà họ thấy khó khăn để giải quyết.

Asuka ngồi xuống chiếc sofa trong phong VIP, thở dài trong lúc đưa ra kết luận:

“ Thảo luận về nó nữa sẽ là một sự lãng phí thời gian. Trở lại chủ đề chính, hãy nghĩ về nó trong khi chúng ta còn nhiều thời gian để nghiền ngẫm. Ưu tiên bây giờ của chúng ta là lập kế hoạch chiến đấu để giải cứu Kasukabe-san và Leticia.”

“ Nn... ... đúng thế! Việc giải đố có thể để lại cho Izayoi-san, vì vậy hãy bắt đầu thảo luận về chiến lược của chúng ta ngay bây giờ!”

Kuro Usagi chuyển sang trạng thái vui vẻ khi cô đáp lại với giọng sốt sắng.

Izayoi và Jin ngồi xuống cũng như tham gia vào cuộc thảo luận.

“ Vậy thì, một vẫn đề thực tế là chúng ta không có bất kỳ một phương tiện nào để xông lên tòa thành đó. Về vấn đề này, chúng ta chỉ có thể tìm kiếm sự giúp đỡ từ phía liên minh [Draco Greif] nhưng... ... ochibi-sama, nhóc có ý tưởng nào không?”

“ Vâng, nó không thực sự là một ý tưởng nhưng tôi đoán chúng ta có thể hỏi Gry-san để có lợi hơn. Sau tất cả, ông ấy coi Yō-san là bạn nên sẵn sàng giúp chúng ta một tay để cứu cô ấy trong trường hợp khẩn cấp.”

“ Oh? Ý nhóc là Gyphon đó, chúng ta đã gặp ông ta ở chi nhánh của [Thousand Eyes]?”

“ YES! Gry-san rất thân thiện và hiểu biết!”

*Hm* Izayoi khoanh tay và bắt đầu cân nhắc về vấn đề này. Nếu Gyphon đó sẵn sàng để trở thành phương tiện cho mình lên trên lâu đài đó, ông ta không có ý kiến gì về sự sắp xếp này. Trong thực tế có thể coi là vấn đề được giải quyết.

“ Tốt lắm, sau đây tôi sẽ để lại chuyện này cho Kuro Usagi sắp xếp. Tiếp đến sẽ là hình thành nhóm để chờ lệnh và nhóm tấn công. Nhóm đó đợi lệnh và chống lại các Titan khi chúng tấn công sẽ do ochibi-sama và Pest chỉ đạo trong khi nhóm tấn công do tôi đứng đầu---“

“ --- và tôi cũng sẽ đi.”

Asuka ngắt lời Izayoi.

Izayoi ngẩng đầu lên ngạc nhiên trong khi Asuka bỏ qua điều đó và nói tiếp:

“ Kuro Usagi không được phép tham gia vào trò chơi. Vì vậy, cô sẽ phải ở lại để chiến đấu với các Titan. Jin và Pest có sức mạnh để chống lại bọn Titan, để lại cho tôi và izayoi-san cố gắng xâm nhập bằng cách bay lên... ... đó là cách tốt nhất để phân công các vai trò đúng không?”

Asuka nhìn Izayoi nghiêm túc, và để đáp lại điều đó, Izayoi làm biểu cảm kho hiểu trong khi quan sát Asuka.

Và trước khi cậu có thể đưa ra một câu trả lời, Asuka thêm vào:

“ Về cách mà Izayoi-san luôn chọn việc cung cấp cho tôi những hướng dẫn để tránh xa khu vực nguy hiểm trong những trò chơi quy mô lớn... ... không phải là tôi không nhận thấy điều đó.”

“... ...”

Izayoi chỉ nheo mắt chứ không phủ nhận nó.

Bởi vì hơn một nửa những gì Asuka vừa nói là sự thật.

Trong trận chiến với [Perseus], sức mạnh của Asuka rõ ràng là thiếu và biết được điều đó, cô đã chấp nhận các nhiệm vụ được giao cho mình.

Tuy nhiên, trong trận chiến với [Chúa quỷ của cái chết đen], mặc dù không phải một yêu cầu trực tiếp, cậu đã cho họ biết rằng mình muốn Kudou Asuka và Kasukabe Yō, những người ở tuyến đầu giữ một khoảng cách xa với chúa quỷ.

Đối với Izayoi sau khi phán đoán từ hiện trường, người duy nhất ở đó có thể ngang sức với chúa quỷ, không phải Asuka và cũng không phải Yō... ... chỉ một mình Leticia có thể.

“ Cuối cùng thì quyết định của cậu có thể đã đúng. Ai biết? Có lẽ Izayoi-san cũng lên nhận vai trò đó lần này... ... nhưng bây giờ, không hề có tin tức gì về Kasukabe và Leticia. Mặc dù có thể là liều lĩnh, chúng ta vẫn phải mạnh mẽ xông vào địa bàn của kẻ thù. Hoặc nếu không, những người mà chúng ta muốn cứu sẽ không thể trở về an toàn.”

“ Vì vây, làm ơn để tôi đi cùng cậu.”

Với Asuka, người có một lòng tự trọng cao nói ra những điều như vậy, rõ ràng là cô rất nghiêm túc.

Do đó, Izayoi không đơn thuần đưa ra câu trả lời, nhưng vẫn tiếp tục suy nghĩ với hai cách tay trước ngực. Và sau một thời gian, cậu đột nhiên đặt ra một câu hỏi cho Asuka:

“ ... ... Tại sao Ojou-sama muốn đi cùng với tôi? Vì Kasukabe và Leticia?”

“Yep.”

“ Thật sao? Nhưng tôi lại không muốn mang cậu theo.”

Izayoi ngay lập tức đưa ra câu trả lời. Lời nói sắc nét và lạnh lùng của cậu không để lại bất cứ thứ gì trong khi cậu từ chối thẳng thừng Asuka và cũng vì lý do này mà bầu không khí trong phòng lập tức giảm tới điểm đóng băng.

So với sự giận dữ vì bị từ chối, Asuka trải qua cảm giác cơ thể mình tê liệt bởi sự lo lắng của bản thân.

Izayoi cúi về phía trước trong khi theo dõi biểu hiện của Asuka trong khi câu bình tĩnh đưa ra lời khuyên của mình:

“ Ojou-sama, tôi khâm phục quyết tâm của cậu. Nhưng tôi vẫn không muốn đưa cậu đi cùng. Vì trong trường hợp chúng ta gặp rắc rối, với một chúa quỷ--- hoặc một mối đe dọa tương đương, Ojou-sama sẽ bị hạ ngay tại chỗ.”

“Kh...Không có cách nào để điều đó xảy ra. Tôi...Tôi đã đối mặt với [Chúa quỷ của cái chết đen] trước đây... ...”

“ Đó chỉ là kết quả của sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nếu Ojou-sama chiến đấu với Pest trong một trận đấu chính thức, không có bất kỳ cơ hội nào cho cậu cả.”

“... ...Gì chứ?!”

Câu cãi cùn bất ngờ phát ra bởi sự phản ứng của Asuka mắc kẹt trong miệng. Rõ ràng, Asuka không ngờ rằng Izayoi lại từ chối cô với sự dứt khoát như vậy trong giọng nói của cậu.

Izayoi đứng dậy và gãi đầu trong cái nhìn bối rối.

“ Nhưng, tôi cũng biết được thứ mà Ojou-sama đang hướng tới và sự quyết tâm cũng như cảm xúc về nó. Nếu để tôi nhìn thấy những người của chúng ta trở thành trò hề một cách như vậy, Tôi chắc chắn sẽ không để yên cho chuyện đó. Tôi chắc chắn sẽ muốn trả thù những kẻ đó... ... nhưng nếu Ojou-sama đi cùng, hành động của tôi sẽ bị giới hạn trong những khoảnh khắc quyết định và tôi muốn tránh những tình huống như vậy.”

“... ...”

Nghe như Izayoi nói với cô với vai trò [Một người anh] một cách lòng vòng như vậy, Asuka chỉ có thể nghiến chặt răng và cô hiểu rõ Gift của mình là không phù hợp với nhiệm vụ tìm kiếm. Tuy nhiên bên cạnh đó, cô vẫn muốn đóng vai trò giúp đỡ Kasukabe và Leticia.

Không biết làm thế nào để đáp lại, Asuka chỉ có thể cúi thấp đầu và sau đó đôi môi hé mở của Asuka trở thành một nụ cười.

Nhưng, nếu Ojou-sama có được sức mạnh để đánh bại Pest, nó sẽ là một vấn đề hoàn toàn khác.”

“... ...Eh?”

“ Vẫn còn những yếu tố phối hợp không ổn định giữa ochibi-sama và Pest trong trận đánh. Không thể nói rằng sẽ luôn thuận lợi cho họ trên chiến trường. Vì vậy theo ý đó, cho phép họ có thêm một số kinh nghiệm từ việc chiến đấu với Deen, mà chúng ta biết tới như kẻ thù tự nhiên với sức mạnh của họ, không phải ý tưởng tồi phải không.”

Izayoi liếc nhìn Asuka với một nụ cười trên môi.

Asuka cũng đã nắm được ngụ ý khi mà cô đáp lại:

“ Nói cách khác, cậu muốn tôi, một mình... ... chiến đấu với sự phối hợp giữa Jin-chan và Pest?”

“ Yep, Cho tới khi nào Ojou-sama thắng trong một cuộc đọ sức, tôi sẽ mang cậu đi cùng.”

Izayoi gật đầu trong khi nhìn Asuka thách thức.

Nếu muốn đòi hỏi một cái gì đó, bạn cần phải chứng tỏ sức mạnh bản thân trước. Đó là lời thông điệp thách thức của Izayoi.

Asuka cũng chấp nhận với một biểu hiện [Đó là tại sao tôi muốn nó] trong khi cô chống một tay trên hông và chỉ thẳng vào Izayoi.

“ Tuyệt vời! Tôi không thể đòi hỏi gì thêm! Tôi sẽ cho Izayoi-san thấy cậu rằng cậu đã sai.”

“ Nn. Làm tốt nhất có thể.”

--- Đó là nếu cậu có thể dành chiến thắng... ... Izayoi khẽ lẩm bẩm.

Trong khi Jin bối rối bởi chuyện này đã đi ra khỏi chủ đề, câu vẫn nắm chặt tay để cho bản thân sự khích lệ.

Part 4

--- Thành trì của Vampire, tường ngoài

Tại trung tâm của ngọn gió làm xói mòn khu di tích, Đầu Bí Ngô đã phát ra một tiếng vui vẻ--- Jack-O’-Lantern đứng trước bọn trẻ, những người đã bị bắt và thả xuống bên ngoài thành, và tiếng gọi ấy khiến đôi mắt của bọn trẻ đều hướng về phía ông. Những đứa trẻ bao gồm Beastmen, Dryad (thần cây), Naiad (thủy thần), và nhiều loại khác bao gồm chủ yếu là trẻ em được sinh ra trong [Underwood].

Họ đang cố làm gì khi tập trung tại trung tâm khu di tích? Yō và Garol ngồi trên đống đổ nát trong khi họ lặng lẽ quan sát mặc dù họ khá nghi ngờ về hành động của Jack.

“ Cái đầu bí ngô đó... ... Ông ấy đang cố làm gì vậy?”

“ Tôi không biết. Nhưng ông ấy nói rằng mình hy vọng những đứa trẻ có thể làm chúng ta vui vẻ. Tôi không nghĩ đó là một cái gì đó xấu.”

“ Sẽ tốt nếu đó là sự thật~” Garol nhìn vào đó với một hỗn hợp giữa sự nghi ngờ và tin tưởng của mình trong lời nói.

Vào lúc đó, Jack lấy ra một chiếc ô và giơ nó lên trước mặt bọn trẻ.

“ Yahoho! Tốt~Mọi người đều tập trung ở đây yo! Đây là chiếc ô ma thuật được làm ra bởi bạn của ta! Nó được tạo ra bởi bàn tay của quỷ giấc ngủ nổi tiếng Ole Lukø Senior.”

Jack cười vui vẻ khi Ayesha quay chiếc ô cô lấy được từ tay ông.

Sau khi nghe cái tên Ole Lukø, một ánh mắt ngạc nhiên len lỏi qua biểu hiện của Garol.

“OiOi... ... Chiếc ô của Ole Lukø?”

“ Ông đã nghe về nó?”

“ O... Hm tôi chỉ nghe tới cái tên đó trước đây. Theo truyền thuyết, nó là một chiếc ô ma thuật có thể tạo ra những giấc mơ khác nhau... ...nhưng làm thế nào mà báu vật đó lại rơi vào tay của Đầu Bí Ngô?”

*Hm* Garol khoanh tay lại và nghiêng đầu thắc mắc.

--- Nhưng cả hai người đều không biết về Ole Lukø là một con quỷ của giấc ngủ đã xuất hiện như một thanh niên đi lang thang gần Đan Mạch trong những ngày còn trẻ.

Ole Lukø sẽ mặc một chiếc áo choàng cầu vồng và đặt một trong hai chiếc ô bên cạnh gối của những đứa trẻ đang ngủ.

Nếu đứa trẻ ngoan, ông sẽ đặt chiếc ô sẽ mang lại giấc mơ đẹp xuống.

Còn nếu đứa trẻ hư, ông sẽ đặt chiếc ô sẽ mang đến ác mộng xuống.

Jack dang tay và đung đưa cái đầu bí ngô của mình trong lúc tuyên bố:

“ Yahoho! Chừng nào mọi người thu thập các manh mối ở tường ngoài, ta sẽ tặng chiếc ô giấc mơ được làm bởi Ole Lukø cho các bạn!”

“ HmHm~ Lần này chúng tôi sẽ cho đi một món quà rất lớn ne~!”

Ayesha mỉm cười, để lộ chiếc răng nanh nhọn.

Những biểu hiện chán nản của những đứa trẻ ngay lập tức sáng lên khi nghe thấy thông báo.

Và một trong số đó giơ tay lên hỏi lại Jack:

“ Xin lỗi... ... Jack-san. Chiếc ô đó có thể tạo ra những giấc mơ mà chúng ta muốn ?”

“ Yahoho? Nn! Mặc dù có thể mô tả theo cách đó... ...nhưng nếu nó không phải thứ gì phiền phức, có thể cho tôi biết giấc mơ mà cô bé muốn không?”

Jack nghiêng chiếc đầu bí ngô trong lúc hỏi.

Đứa trẻ, người đã giơ tay—Trông có vẻ là một Naiad nhỏ trả lời rụt rè trong do dự:

“ Cháu muốn... ... một giấc mơ về lá cờ của chúng ta bay cao trên [Underwood].”

“... ... ...?”

“ Hiện tại, [Underwood] đang dưới sự bảo vệ của liên minh [Draco Greif], vì vậy lá cờ hiện đang được giữ trong kho của chúng cháu... ... Chúng cháu đã lên kế hoạch để treo cờ một lần nữa sau khi lễ hội thu hoạch được tổ chức thành công... ... nhưng giờ lễ hội đã bị phá hủy... ...”

“ Vì vậy, ngay cả khi đó là một giấc mơ, cháu hy vọng lá cờ của cộng đồng mình sẽ bay trên bầu trời [Underwood].” Cô bé nhút nhát kết thúc câu nói của mình ở đó và những đứa trẻ khác cũng gật đầu đồng ý.

Jack bỗi rối trong giây lát và phản ứng của ông chậm lại một nhịp.

Trong khi đó, Yō chỉ nhìn vào gương mặt của những đứa trẻ với thái độ chân thành.

“... ... Garol-san. Với những đứa trẻ đó, lá cờ có vẻ là một thứ vô cùng quan trọng phải không?”

“ Nn. Tất cả những trẻ em trong các thành phố của Khu Vườn Nhỏ đều lớn lên trong khi nhìn lá cờ của chúng. Và cảm giác không cho phép lá cờ của mình bị hạ thấp đã ăn sâu vào trong lòng những đứa trẻ, bởi vậy chúng đều hiểu rằng mỗi hành động của bản thân đều không được phép gây tổn hại tới lá cờ. Đối với bọn trẻ, lễ hội thu hoạch cá thể coi là một nghi lễ

Nhưng nó đã bị phá hủy.

Và tất cả chỉ bởi vì chúa quỷ và bộ tộc Titan--- và một vài kẻ khác đứng sau, những kẻ vô cùng độc ác và vô cảm trong khi thực hiện những hành động.

“ ... ...Là như vậy?”

Yō nhẹ nhàng trả lời trong khi cô tiếp tục nhìn về phía những đứa trẻ.

Nhìn qua tất cả khuôn mặt bọn trẻ, Jack gật đầu vui vẻ khi đáp lại:

“ ... ... Yahoho! Đúng vậy, tất nhiên bạn có thể có giấc mơ đó. Nhưng nếu thắng bằng gian lận, điều đó sẽ là vô nghĩa yo~. Chiếc ô đó sẽ mang đến giấc mơ đẹp cho những đứa trẻ ngoan và ác mộng với một đứa bé hư. Với đứa trẻ chiến thắng bằng cách gian lận, một cơn ác mộng với quả bí ngô đáng sợ sẽ chờ đợi các bạn oh~”

Ngay khi Jack búng tay, những cái giá nến cùng với con rối mang lồng đèn nổi lên cùng một lúc.

Khi những tiếng hò hét vui mừng của lũ trẻ vang lên, Garol nheo mắt nhìn chúng.

Và Yō nhớ lại những lời của Gry vào ngày họ đến quảng trường của lễ hội thu hoạch.

[Chúng tôi hy vọng rằng khu vực phía Bắc và Đông sẽ biết tin [Underwood] đã hồi sinh---]

‘Ông ấy’ người nói những lời đó cũng đã đưa cô cùng với những người khác tham quan xung quanh trong một tinh thần cao.

Với khoảng thời gian bỏ ra đó, họ đã đến với lễ hội thu hoạch và cảm thấy nó thực sự thú vị.

Những người dân với tinh thần tràn đầy năng lượng và nhiều hành động đã được lên kế hoạch để tổ chức, ai đó đã tràn đầy sự vui mừng trước những sự kiện.

Có thể nó là sự phát hiện những cây con và hạt giống cho sự hồi sinh của [No Name], hay chọn những sản phẩm địa phương làm quà cho trẻ em trong cộng đồng... ... tất cả chúng đều là những kinh nghiệm mới mẻ với Yō.

Lễ hôi thu hoạch đã được trao cho những cảm xúc của tất cả những người chơi, chủ tổ chức và những người dân, những người mà trái tim họ đã gắn liền với mảnh đất quê hương--- đã hoàn toàn bị phá hủy trước bởi những kẻ thù lạnh lùng và nhẫn tâm.

Bên cạnh đó, chúng cũng sử dụng một phương pháp độc ác và nham hiểm, đó là sử dụng Leticia để làm công việc của chúng mà không cần làm bẩn tay.

“... ... Phương thức đó thật đáng ghê tởm.”

Yō lẩm bẩm trong lúc ý thức bị thay thế và cũng sửng sốt bởi cô không định nói ra những lời như vậy.

Nhưng chính xác đó là những gì cô nghĩ, nó cho thấy rõ ràng nơi trái tim cô đứng về vấn đề này.

Yō đứng lên đột ngột và dừng lại ngay trước Garol.

“ Garol-san. Garol-san đã nói rằng mình từng chiến đấu với chúa quỷ bên cạnh Draco Greif trước đây... ... Có phải đó cũng là một [Chủ Tầng]?”

“ Hahaha, làm sao có thể? [Chủ Tầng] là người đó, Draco Greif. Tôi chỉ là một chiến lược gia của ông ấy. Thông tin về Vampire và [Tổng Chủ Tầng] bí mật, còn phần mà tôi có được chỉ do âm thầm thu thập trong khi làm việc cạnh ông ấy.”

Mặc dù cách ông lựa chọn từ ngữ rất khiêm tốn, vẫn có một chút tự hào từ thái độ của ông ấy.

Nhưng với bản thân Yō, điều đó đã là quá đủ.

Garol-san là một người hiểu biết. Vì vậy tôi hy vọng được ông dạy bảo... ... về những phương pháp để chống lại chúa quỷ trong chiến đấu và hiểu biết cần thiết cho việc đó.”

Cho những cuộc chạm trán của cô với chúa quỷ trong tương lai bắt đầu từ hôm nay. Nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của Yō, Garol mở to mắt trong ngạc nhiên, nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, ông nhìn chằm chằm Yō và trở lại vẻ mặt nghiêm nghị.

“... ...không, điều đó là không được.”

“ Eh?”

“ Tôi nghĩ con đường mà cô định đi không có gì tốt đẹp... ...Nghe này, Yō ojou-chan. Tư tưởng [Chiến đấu với chúa quỷ], nó đã là sai lầm. Khi trở lại quy tắc chính về việc sống sót trong trò chơi của chúa quỷ để giành được chiến thắng, cô phải nghĩ tới con đường [Làm thế nào để tránh đối mặt với chúa quỷ trong trận chiến] như là một tiền đề.”

Yō tròn mắt ngạc nhiên. Và Garol cúi gần trong khi tiếp tục:

“ Sau đây, tôi nói cho cô vài hiểu biết thông dụng về luật lệ trong Khu Vườn Nhỏ, vì vậy hãy vểnh tai lên và nghe cho rõ.”

“ Đươ...Được.”

“ Trước tiên, một trò chơi của chúa quỷ luôn có 2 hoặc nhiều hơn những điều kiện để hoàn thành hoặc để kết thúc cuộc chơi. Và hai loại đó là---[ Đánh bại chúa quỷ để kết thúc trò chơi] và [Khiến chúa quỷ bất lực để xóa bỏ trò chơi].

---miễn là nó không giới hạn thời gian hoặc quy tắc đòi hỏi đáp ứng một số điều kiện chiến thắng, nó sẽ tính là người tham gia thắng cuộc nếu hoàn thành một trong các điều kiện. Khi có 3 điều kiện để chiến thắng hoặc nhiều hơn được đặt ra khi bắt đầu trò chơi, chúa quỷ có thể thêm vào điều kiện trừng phạt như lợi thế, hoặc có thể ẩn đi một số điều kiện để chiến thắng. Với mỗi sự gia tăng trong điều kiện chiến thắng, lợi thế của người tham gia cũng tăng lên?”

“ Nn.”

Yō gật đầu theo những lời của ông. Bản thân trò chơi hiện tại cũng là một ví dụ điển hình.

Mặc dù nó cũng dựa vào mức độ của chúa quỷ, những gì Garol muốn nói là về [Số điều kiện chiến thắng của người chơi], và [số điều kiện trừng phạt] có một mối liên hệ tỷ lệ cụ thể.

“ Và đó là những gì tôi muốn nói khi đề cập về cách [Làm thế nào để tránh đối mặt với chúa quỷ trong trận chiến] trong cuộc trò chuyện trước đó. Đối đầu trực tiếp với chúa quỷ chỉ là phương án cuối cùng. Những chúa quỷ nổi tiêng thường thuộc tầng lớp mạnh nhất--- và đôi lúc đó là những á thần thực sự, những kẻ có thể tạo ra thế giới cho riêng mình. Tóm lại, những chúa quỷ cấp trung hoặc thấp hơn đều là những con quỷ lớn hoặc ngay cả cấp thần. Chỉ có những kẻ ngốc hoặc tân binh mới muốn và giải quyết vấn đề bằng cách đối đầu trực diện.”

“... ...oh.”

Yō gật đầu.

---Đó là những gì Garol đã nói. Để có thể đối đầu trực tiếp với một chúa quỷ và hy vọng giành chiến thắng không hợp chút nào với lẽ thường. Sau tất cả, chúa quỷ có xu hướng chiếm hữu những Gift của lớp cao nhất và cũng không thể chối cãi đôi khi có cả loại Gift có sức mạnh tặng sức mạnh cho người khác.

Để phá vỡ sức mạnh tâm cấp cao, chỉ dựa vào những Gift bình thường sẽ không có tác dụng nhiều.

Và với hiểu biết mới, Yō vẫn còn băn khoăn khi cô nói nhẹ:

“ Nhưng Garol-san đã theo bên cạnh của [Chủ Tầng] phải có những kinh nghiệm và sống sót trong nhiều lần trong những trò chơi của chúa quỷ cho tới ngày nay. Thậm chí đó chỉ là một chút nhỏ, ông có thể chia sẻ được không ?”

“Yō vẫn tiếp tục nhấn mạnh vào vấn đề và nó đã vượt ra ngoài sụ kiên nhẫn của ông ấy.

“ Uu... ... Về điều đó... ... có lẽ sẽ ổn nếu nói cho cô vài điểm... ...”

“ Làm ơn...” Yō tiến lại gần hơn trong khi cô tiếp tục dồn ép.

Và cuối cùng, Garol đã phải giơ hai tay lên đầu hàng.

“ Được rồi, tôi biết rồi... ...Mặc dù tôi không biết nó có hữu dụng không, nhưng tôi sẽ nói cho cô tất cả những gì tôi biết.”

“... ...Thật chứ?”
“ Nn... ...Những Yō ojou-chan, tôi phải nói trước điều này không thể thay đổi phương thức chiến đấu trong trò chơi của chúa quỷ. Và một số thứ mà chúa quỷ cũng rất lưu tâm tới. Nói cách khác, tất cả những chiến thuật tôi đã dùng trong quá khứ đều đã lỗi thời. Nó thậm chí sẽ chỉ là phí công khi kể lại... ...”

“ Không, kể cả như thế, nó vẫn ổn. Bởi vì tôi đã tính đến việc mình cần phải bắt đầu từ việc [Hiểu] để có thể nắm bắt tốt hơn trong những tình huống khó khăn.”

Hiểu biết về Khu Vườn Nhỏ, chúa quỷ và về những con người trong thế giới này.

Garol không từ chối bất cứ điều gì, mở miệng trong một nụ cười vui vẻ cho thấy ông đã đồng ý với yêu cầu Yō.

Cùng lúc đó, Jack và Ayesha dường như đã giải thích nhiệm vụ cho những đứa trẻ.

Tổng sô người mắc kẹt phía trên con rồng hiện tại là 54.

Và do đó, họ bắt đầu lâu đài bị bỏ hoang của Vampire, nơi được bao bọc bởi những đám mây cùng tiếng sấm sét ầm ầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét