Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2015

Phần chuyển tiếp 4



Phần chuyển tiếp 4

Part 1

--- Cao nguyên thượng nguồn của dòng sông chảy qua [Underwood].

Ngày tiếp theo, Sala vỗ đôi cánh lửa của mình trong khi bay về phía thượng nguồn của dòng sông.

Và phía dưới cô là doanh trại của bộ tộc Titan.

Vao nguyên đã dẹp bỏ mọi vật cản và nó cho phép chúng nhìn xa hàng dặm.

Có lẽ vì sợ cuộc phản công của chúng tôi mà họ dựng trại ở dây. Nhưng ngay khi nghĩ về chuyện đó, Sala nghiêng đầu băn khoăn.

[Bọn chúng đã rút lui một khoảng cách khá xa trên cao nguyên... ... chúng đang có kế hoạch tấn công Underwood?]

Sala ngẩng đầu lên, hướng mặt về phía [Underwood] nơi có thể nhìn thấy từ khoảng cách xa như tại vị trí hiện tại của cô.

Mặc dù Cây Lớn có thể nhìn thấy từ khoảng cách xa, sẽ phải mất một thời gian để đội quân này hướng tới nó. Mặc dù Titan có thể thu hẹp một khoảng cách lớn trong mỗi bước đi của chúng, nhưng bọn chúng sẽ không muốn lãng phí sức lực chỉ để chạy trước khi bắt đầu xâm lược.

[Tộc Titan cũng đã chịu ảnh hưởng nặng nề từ con rồng khổng lồ và từ giờ, những kẻ này đã  nhận được [Con mắt tử thần của Balor], đây là thời điểm tốt nhất để chúng kết thúc việc rút lui... ...]

Nhưng nếu là rút lui, khoảng cách này là quá gần để chúng thoải mái. Trên thực tế, cự ly này quá lạ.

Sau tất cả, vẫn còn có thành trì của chúa quỷ và con rồng khổng lồ đang ở trên cao chờ đợi trò chơi khởi động lại. Và với bọn Titan ở khoảng cách có thể nhìn thấy từ Cây Lớn, khả năng bọn chúng tham gia vào trò chơi là rất cao.

Xét về khoảng cách, để tiến hành cuộc xâm lược là quá xa, nhưng nếu để rút lui, nó lại quá gần.

Nhưng nếu mục tiêu của kẻ thù là làm chúng ta khó xác định, đó là ý tưởng tốt nhất.

[Hm... ...Oh tốt, Mình đoán, mình sẽ chuẩn bị cho cả hai.]

Quay lưng lại với bọn Titan, Sala trở lại [Underwood].

Trên đường trở về phòng của mình trong sau khi đáp xuống nhánh của Cây Lớn, Sala bắt gặp Carol, người đang ngoe nguẩy cái đôi của mình, đi từ hướng ngược lại.

“ Ah, Sala-sama! Người trở về từ khi nào vậy?”

“ Mới đây thôi. Tình hình [Underwood] không có gì thay đổi đúng không?”

“ Vâng, không có vấn đề gì. Tôi vừa mới trở về từ cuộc thảo luận với những người lãnh đạo khác về việc lên kế hoạch hoạt động cho ngày mai nhưng không có nhiều người muốn thực hiện chuyến đi đến thành trì của chúa quỷ.”

“ Thật vậy sao?” Sala đáp lại với sự mệt mỏi thấm vào lời nói của cô.

Không phải những người đồng đội trong liên minh của cô là kẻ nhát gan, nhưng phần lớn bởi vì lực lượng chính đang trong lúc hồi phục sau khi cánh của họ bị thương bởi đòn tấn công bất ngờ của con rồng. Tình hình tồi tệ tới mức họ phải gọi cả các thành viên thường làm việc với vai trò hỗ trợ cho tiền tuyến trong trường hợp thiếu hụt.

“ Tóm lại, cũng còn có yêu cầu thành lập một lực lượng chống lại lũ Titan và tôi đoán tất cả họ đều muốn dùng lực lượng chủ lực để phòng thủ... ...Oh,đúng, tôi quên không nói điều đó. Dường như có những người ngoài liên minh sẵn sàng giúp một tay! Và những người chuẩn bị để đánh bại chúa quỷ được dẫn đầu bởi Gry-sama của [Thousand Eyes]!”

“ Oh... ... Đó là Gyphon đã sinh ra ở [Underwood] phải không? Tôi nghe nói anh ta còn khá trẻ ( vì tuổi của Sala là 200+ nên dù con Gyphon này có cao tuổi thì cũng chỉ xưng hô thế này thôi). Nhưng cũng không ngoài mong đợi về một Eudemon đại diện cho lòng dũng cảm.”

Sala nở một nụ cười cay đắng trong khi nhìn lá cờ của liên minh [Draco Greif] được khắc trên chiếc vòng tay của cô.

Thấy một chút không thoải mái trên gương mặt đang tối đi của Sala, Carol cố gắng tiếp tục với một nụ cười:

“ Ah, còn một diều nữa! Phòng tắm lớn nhất được đóng cửa để tu sửa vừa hoàn thành. Có lẽ Sala-sama nên thư giãn trong đó một lúc!”

“ Không, cảm ơn. Giờ không phải lúc để tôi làm điều đó... ...”

“ Không sao không sao đâu. Người đã vùi mình trong công việc gần đây... người cũng nên tự thưởng cho bản thân một lần trong khi như Người biết đó... ...UuWaah!”

Ngay lúc đó, Cây Lớn bắt đầu rung lắc mạnh vì một chấn động không tự nhiên.

Tròn mắt ngạc nhiên bởi sự việc xảy ra bất ngờ, Sala lập tức quay lại nhìn về phía doanh trại của Titan.

“ Chấn động vừa nãy... ...! Có thể nào bọn Titan đã... ...”

“ Không Không Không, Người sai rồi! Dư chấn là do những người trong [No Name] đang... ...Uu... Waaaahah!”

Các nhánh của Cây Lớn rung chuyển dữ dội một lần nữa và Carol, người không thể giữ thăng bằng ngã xuống và tiếp đất bằng phần mông của mình.

Sala đưa tay ra giúp cô với vẻ ngạc nhiên:

“ Có phải cô vừa nói là do [No Name]...?”

“ Nn... vâng. Nếu rảnh, Sala-sama có thể tự mình đi kiểm chứng. Trong lúc đó, để tôi chuẩn bị phòng tắm cho.”

Sala nghiêng đầu diễu cợt nhưng cô gật đầu. Phòng tắm có thể gạt sang một bên nhưng những dư chấn này là điều đáng lo. Là đại diện, cô có trách nhiệm tìm ra nguyên nhân cơn chấn động.

Hiểu ý Carol chia tay vào thời điểm đó, Sala bắt đầu tiến những bước hướng về phía hang động nơi có đập nước ngầm của [Underwood].

Part 2

---[Hang động ngầm của Underwood], đập nước phía dưới của Cây Lớn.

“--- DEEEEEEEEeeeEEEEEEEEEEEN!”

Một con golem bằng kim loại đỏ đang đung đưa tay và chân của nó trong khi gầm lên--- Deen bị kích động khi nó không ngừng đuổi theo những con số màu trắng bay xung quanh liên tục bay ra khỏi tầm tay của nó.

Mặt khác, Pest đang lơ lửng trên mặt sông trong khi thở dài mệt mỏi.

“... ...Cô có định tiếp tục không vậy? Tôi thấy chán rồi.”

“ Uu, quá quắt!... DEEN! Đập bẹp cô ta trong một đòn!”

Asuka, người đang đứng trên đầu Deen la lên trong nôn nóng.

Con golem giơ cánh tay to lớn của mình lên giống như một khẩu đại bác trước khi nó bay đi với một tiếng gầm giận dữ.

“ DEEEEEEEEeeeEEEEEEEEEEEN!”

Cánh tay phải được làm từ kim loại có thể co dãn [神珍](một loại sắt hiếm mức thần thánh) bắn đi với tốc độ của một viên đạn đại bác hướng về phía Pest.

Nhưng Pest làm nổi lên một cơn gió đen trong một khoảnh khắc và nhàn nhã né đòn tấn công trong khi cô quay sang một bên. Mặc dù cánh tay trái khổng lồ cũng đã mở rộng về phía cô, điều đó vẫn là vô ích.

Nhận thấy vũ khí của Deen đã vươn tới giới hạn, Pest chạy dọc theo cánh tay bằng kim loại, tiếp cận Asuka.

“ Được lắm, nó đây rồi. Kết thúc.”

*Bam!* Không thể chống lại lực tác động, Asuka đã bay vào không trung trước đó...

*Splash---!* Nước trong dòng sông như phun lên khi Asuka rơi xuống nó. Những nàng tiên cũng tản ra và biến mất như sương mù để tránh khỏi cuộc chiến. Asuka giờ đây ôm một tảng đá ở giữa dòng sông trong khi giữ cơ thể của mình nổi.

Ngồi trên vai Deen, Pest dùng một biểu hiện buồn chán để nhìn xuống Asuka, người đang dưới dòng sông.

“ Đủ rồi phải không? Nếu để tôi phải lặp lại chuyên đó đến lần thứ 5, tôi sẽ thực sự mệt mỏi vì nó.”

“... ...Ugh... ...!”

Để ngăn mình bị trôi theo dòng chảy của con sông, Asuka chỉ có thể bám chặt vào tảng đá cho cuộc sỗng thân thương.

Đó là những gì Pest vừa mới nói. Đây là kết quả lần thứ tư cho cuộc thi của họ và nó cũng giống như những lần trước: với Asuka rơi xuống từ Deen là hành động cuối cùng cho thất bại của cô ấy.

Deen với nửa thân mình phía dưới dòng sông đưa bàn tay lớn của nó về phía chủ nhân của mình khi cứu cô từ dòng nước.

“... ...cảm ơn, Deen.”

“ DeN.”

“ Deen đưa ra một câu trả lời cộc lốc. Mặc dù âm thanh phát ra là một giọng đều đều, nó có chút gì đó với sự hống hách thông thường (haki).

Pest nhẹ lơ lửng bên cạnh Asuka với một nụ cười có thể gây khó chịu:

“ Vậy, bây giờ cô muốn làm gì? Muốn tiếp tục? Nếu cô muốn tiếp tục, nó sẽ lại tương tự như tôi bắt nạt cô, nhưng nó không phải những gì tôi không muốn.”

“... ...Không. Đủ rồi.”

“ Oh, thật à?” Pest tiếp tục giữ nụ cười trên mặt và lạnh lùng bỏ dở ở đó rồi bay vào bên trong.

Có lẽ vì chiến thắng được Asuka, người có ý chí mạnh mẽ và luôn tự tin vào bản thân, đó là tại sao Pest có tâm trạng cực kỳ tốt. Và khi cô nhẹ trở về cạnh Jin, những gì cô đón chờ là sự khen ngợi.

“ Pest, cuộc thi này diễn ra là để giải quyết vấn đề giữa cuộc đụng độ của hai yếu tố đối lập. Cô không nên nhắm thẳng vào Asuka nhưng hãy chiến đấu với bản thân Deen.”

“ Vâng, đó cũng là ý định ban đầu của tôi... ...Nhưng cô gái nhỏ với bộ đồ màu đỏ đầy sơ hở và tôi không thể nào cưỡng lại sự thôi thúc đó. Nó đã khẩn cầu tôi tận dụng lợi thế khi cô ấy đang trong tình trạng đó.”

Nói xong, Pest ngồi tại bờ sông và bắt đầu đạp nước với đôi chân của mình để đẩy nước xuống dòng sông với âm thanh nước bắn tung tóe.

Mặc dù những lời dó được nói ra từ miệng cô một cách đầy kiêu ngạo, nhưng cô đã nhanh chóng bắt kịp ý định của Izayoi trong lần đầu tiên cô nghe nói về cuộc thi này.

“ Tôi cũng đã muốn có một cuộc thi thực sự với cô... ...nhưng cô gái nhỏ màu đỏ ấy chỉ là một con người bình thường. Thực tế, chỉ là may mắn cho những người như vậy sống sót trong trò chơi của tôi và mà có cái gì đó mà tôi phải thừa nhận là khá kỳ công.”

Pest thể hiện một nụ cười nhàn nhã trên khuôn mặt khi cô chỉ trích Asuka.
Hoàn toàn đúng---Đó là những gì Pest vừa chỉ ra, cơ thể Asuka chỉ là một con người bình thường. Ngay cả khi có một thứ mạnh mẽ và to lớn như Deen, nó cũng không thể lấp đầy lỗ hổng ấy.

Nếu nó chỉ là một kẻ thù bình thường, sẽ là một vấn đề hoàn toàn khác khi đối mặt với một Demon hoặc Eudemon có khả năng về thể chất lớn, Asuka sẽ không thể bảo vệ bản thân.

“... ...nhưng có một thứ mà tôi cũng đồng ý. Gift golem bằng kim loại đỏ đó nếu được cô ấy làm cho mạnh lên thì nó sẽ thực sự là một mối đe dọa. Xét về sức mạnh, độ bền bỉ, tốc độ thần thánh và khả năng kéo giãn, nếu nó ở trong chế độ sức mạnh hoàn toàn được nâng cao, nó sẽ đủ để một lớp thuộc cấp thần như tôi chẳng thể làm gì nó. Và đó là thứ mà tôi phải thừa nhận.”

Cơn gió đen chết chóc của cô ấy không có tác dụng với con golem bằng kim loại đỏ dó ngay cả khi cô thuộc cấp thần. Và khi nó nhận được sự hỗ trợ của Asuka, sức mạnh của Deen sẽ tăng lên khủng khiếp.

Đó là điều mà ngay cả Pest cũng sẽ thừa nhận.

“ Nhưng, vấn đề chính ở đây là người chủ thực sự rất yếu. Không cần quan tâm “con rối” mà cô điều khiển mạnh cỡ nào, thiếu khả năng tự bảo vệ, “con rối” đó sẽ chẳng có chút gì đáng sợ. Hãy bắt đầu ngay cả khi không nói về chúa quỷ. Hãy ghép cô ấy với bất kỳ Eudemon nào tìm được trong khu vực này đã đủ để chắc chắn cô ấy bị đánh bại.”

Pest liếc nhìn Asuka với một nụ cười khi cô nói những lời ấy một cách ngập ngừng với vẻ mỉa mai. Lý do Pest nói những lời thẳng thừng một cách khiêu khích hầu hết bởi vì cô vẫn còn thù hằn với Asuka, người đã đặt đòn kết thúc trong trò chơi của cô trước đây.

Jin cau mày khi cậu dường như sẵn sàng quở trách Pest, người có vẻ không kiểm soát được miệng lưỡi của mình.

“ Pest, đủ rồi. Cô không thể nhẹ nhàng hơn sao---?”

“ Không, tôi không muốn. Theo cách nào đó, không phải đó là thứ khiến cô ấy thừa nhận thiếu sót của mình sao? Vừa rồi, tôi vừa mới hoàn thành công việc của mình với 120% nỗ lực của bản thân. Nếu cậu muốn tôi giành nhiều thời gian để làm cách nào an ủi cô ấy, sẽ không có lý do nào để làm việc đó đúng không?”

Pest tiếp tục mỉm cười bình thản và hướng ánh mắt của mình về phía cửa sổ của phòng VIP chính.

Ngay sau đó, Sala cũng tiến vào phòng VIP để theo dõi.

Kuro Usagi đã theo dõi toàn bộ diễn biến của cuộc chiến từ một phần của phòng VIP và cũng đã thừa nhận sự xuất hiện của Sala với ánh mắt lịch sự, nhưng một nụ cười cay đắng hiện lên trên môi của cô.

“ Sala-sama... ...um... cô thấy sao?”

“ Nn. Tôi đến để kiểm tra nguyên nhân của chấn động... ... và tôi thấy...họ đang có một cuộc kiểm tra sức mạnh nhỏ?”

“ YES. Để chuẩn bị cho trận chiến ngày mai, chúng tôi đã mượn hàng động ngầm hôm nay.”

Sala tạo ra một tiếng *Mhn* trong khi nhìn xuống dưới một lần nữa. Nhưng những gì cô tập trung vào không phải là Pest hay Asuka, có vẻ như Deen không ăn ý với người sở hữu.

[Đó là người sắt được làm từ [神珍]... ... một Titan có thể co dãn tùy ý muốn. Nhưng ngay cả khi nó được tạo ra từ [神珍], tổng trọng lượng sẽ không có bất kỳ sự khác nhau nào... ...có thể nào nó là do tác dụng của Gift cô gái đó sở hữu?]

Ghi nhận chiều sâu của những dấu chân tạo bởi Deen, Sala rơi vào dòng suy nghĩ sâu.

Mặt khác, Asuka đang đứng cúi đầu bên cạnh bờ sông, ướt sũng và nước đang nhỏ giọt nhưng không hề di chuyển chỉ một inch.

“ Asuka-san... ...”

Kuro Usagi gọi tên cô trong lo lắng, mặc dù chỉ là tiềng thì thầm nhẹ nhàng.

Ngay cả sau khi nhận lấy những lời nói coi thường liên tiếp, Asuka không hề đáp trả cũng như nhìn vào mắt Pest.

Mặc dù đây là kết quả theo như dự kiến, nhưng thật tàn nhẫn khi bị đánh bại với Asuka, một cô gái luôn tự tin vào bản thân và chắc chắn nó là một vết thương lớn đối với lòng tự hào của cô. Mặc dù không có ý định nói với Jin về mục đích của cuộc chiến có lẽ là điều tồi tệ đầu tiên, nhưng đến nước này, Kuro Usagi chỉ có thể hối tiếc vì đã cho phép Pest mà không tự mình chiến đấu với Asuka.

Để phá vỡ hoàn toàn tư tưởng rằng Asuka có thể giải cứu Yō và những người khác khu vực của đối thủ, nó thực sự quá tàn nhẫn.

Giống như Kuro Usagi đã vắt óc suy nghĩ để tìm phương án giải quyết tình hình... ...Hình bóng của Izayoi có thể thấy đang tiến những bước lớn trong hang động hang động bên dưới và đi vào tầm mắt của Kuro Usagi.

Và đó là những thùng lớn trong mỗi tay của cậu.

Kuro Usagi ngay lập tức cảm thấy lạnh sống lưng.

“ Iza, Izayoi-san... ...cậu đang có kế hoạch gì vậy?”

“ Ai biết được? Cậu ấy có vẻ như đang mang thùng cho tôi.”

Hai người tiếp tục nhìn cậu trong bối rối. Thứ izayoi mang là thùng kim loại được làm tròn và nhô ra đúng chỗ. Nói cách khác, nó chỉ là một thứ bình thường mà không thể nhầm lẫn với bất cứ cái gì khác.

Izayoi chỉ mang những thứ này trong khi đi bộ ngoài bờ sông... ...nhưng quan sát chuyển động của Izayoi, tai thỏ của Kuro Usagi đã cụp chặt xuống đầu của cô, có vẻ thứ gì đó xấu xa đang đến gần.

“ Cái... Cậu ấy có thể làm gì... ...Tại sao Kuro Usagi cảm thấy đó là điềm xấu!”

Kuro Usagi bước ra khỏi cửa sổ.

Trong khi Izayoi ngồi ở bờ sông để lấp đầy những thùng kim loại với nước. Sau khi làm đầy tất cả chúng với nước sông, cậu lại tiến về phía Pest và Jin với những bước dài.

“--- Oh tôi trư-----------ượt chân!”

*Splash!* Izayoi sử dụng hết sức để hất nước vào Pest và Jin.

Và nhân tiện là một thùng hướng thẳng về phía Kuro Usagi.

“---TẠI SAO... Tôi nói tại sao cậu phải làm vậy AHHHHHHH~!”

Kuro Usagi đã chuẩn bị để né tránh những thùng nước phía dưới, dù vậy vẫn như không. Nhưng có vẻ bản năng cảm nhận nguy hiểm của Kuro Usagi đã tăng lên một chút sau khi trải qua những chuyện như thế này.

*Fufu* Mặc dù vẫn có mồ hôi lạnh về sự thiếu sót gần đây, cô đắc thắng liếc bên dưới.

Mặt khác, Sala, người đứng bên cạnh cô bàng hoàng trong khi đã ướt đẫm. Đã được nuông chiều như người kề thừa cộng đồng từ khi lớn lên, đây là lần đầu tiên cô nhận được kinh nghiệm [Đòn tấn công té nước từ ai đó mới gặp lần đầu] hoặc thứ gì đó tương tự. Với các bằng chứng? Đã đủ rõ từ cách mà suy nghĩ cùng với cơ thể của cô cứng đơ lại.




Hãy để chuyện đó sang một bên, Jin và Pest, những người nhận lấy lực tác động trong một khoảng cách ngắn đã bị thổi bay ngược lại trước khi rơi ở đâu đó trong khoảng 3 metre từ vị trí cũ của họ.

Như những người chiến thắng của cuộc thi, cả hai người họ không nghĩ rằng mình lại bị hất nước như thế này. Và Pest đứng dậy không vững trong khi nhìn vào Izayoi trong giận dữ.

“... ...Vì cái gì chứ...?”

“ Tốt thôi, nếu tay tôi bị trượt, tôi thực sự không thể làm gì đúng không ?”

Izayoi với một nụ cười như được dán trên khuôn mặt, như nói cái gì đó rằng cậu không muốn giải thích trong khi đưa ngón tay cái lên trên chúng.

Tuy nhiên, đôi mắt ấy lạnh giá và không có vẻ gì hài hước trong đó. Và Jin là một trong số họ, người đang gặp phải cái nhìn của Izayoi không thể làm gì khi mà cơ thể cứng đơ ngay lập tức.

Nếu ai đó có thể dịch được những biểu cảm của cậu, nó sẽ giống cái gì đó như [Cô đã đi quá xa rồi đấy, đồ ngốc! Ít nhất cũng phải mở mắt ra mà quan sát không khí hiện tại, nhóc loli thiểu năng].

Dưới áp lực từ cái nhìn của Izayoi mà không có chỗ để thảo luận, Pest quay mặt đi và phồng má lên, như để trút cơn giận.

Nắm lấy cơ hội, Izayoi túm cả hai.

“ Chơ...Chờ một chút, cậu đang cố làm gì vậy...?!”

“ Kể từ khi tôi trượt tay, có vẻ như không còn lựa chọn nào khác ? Tôi đoán, tôi sẽ chịu trách nhiệm và mang hai người đi tắm!”

“ Tắm... ...?”

Mặt Pest lập tức tái đi và bắt đầu nhăn nhó.

Trong khi giữ lấy hai người họ, Izayoi hướng cái nhìn của mình về phía Asuka người đang đứng nhìn sự kiện bất ngờ diễn ra trước khi bằng hoàng.

“... ...Oi, Ojou-sama.”

“ Cái.. Cái gì bây giờ?”

“ Ý cậu là gì khi nói cái gì bây giờ? Nếu tiếp tục đứng đó với bộ dạng ướt sũng ấy, sẽ không cần đặt câu hỏi vì sao cậu cảm lạnh hoặc không còn gì tiếp theo ngoài việc đi tắm nhưng về cơ bản, tất cả những lời từ chối với yêu cầu đều bị từ chối vì vậy, tất cả những gì tôi cần làm là mang cậu như hai người kia và cậu hoàn toàn không có căn cứ nào để phàn nàn về điều đó, có hiểu không? Được rồi, đi nào!”

“ Eh? Ah?”

hi Asuka ngơ ngác nghiêng đầu, cô ấy cũng đã bị nhấc lên vai của Izayoi.

Kuro Usagi và Sala đã theo dõi toàn bộ sự việc từ khu VIP, để lại sự ngơ ngác khi họ hướng về phía Izayoi bằng đôi mắt của mình khi đi theo con đường duy nhất cậu đã chọn cho mình. Dường như nhớ lại gì đó, Sala người đã choáng váng và ướt đẫm quay sang hỏi Kuro Usagi:

“ ... ... Kuro Usagi.”

“Ye...Yes.”

Sala vắt mái tóc ướt của mình khi chỉ vào hình bóng của Izayoi.

“... ...đó là CÁI GÌ vậy?”

“... ...”

Kuro Usagi trả lời với ngay câu hỏi “ Yep, đó là cái gì?”, sau tất cả không phải như vậy.

Nếu cô có được thời gian để giải thích, cô chỉ có thể trả lời đó là một [Đứa trẻ phiền phức]... ...nhưng với kiểu giải thích như vậy, Sala sẽ không hài lòng bởi điều đó ? Tóm lại, nó là hiển nhiên khi Izayoi hất nước tung tóe vào mọi người lúc nãy và chỉ một điều đó đã là quá đủ để nói lên nhiều điều.

Khu Vip trên Cây Lớn chìm trong im lặng trừ tiếng những giọt nước nhỏ xuống sàn, và bầu không khí nơi đây chìm trong sâu lắng.

Ngay sau đó là tiếng hét tràn đầy năng lượng của Carol, có thể nghe thấy nó tới từ cửa ra vào và kết thúc ngay trong một thời điểm khó xử.

“ Sala-sama! Phòng tắm đã được chuẩn bị xong!”

“ Hm? Oh, được rồi, tôi sẽ làm theo cách của tôi hiện nay.”

Nhìn bản thân ướt sũng, Sala cười gượng.

Có vẻ như cô ấy sẽ cần một đi tắm.

Kuro Usagi hạ thấp đôi tai thỏ của mình trong khi xin lỗi vì sự thô lỗ từ người bạn của mình.

“ UuUu... ...Kuro Usagi thay mặt để xin lỗi vì sự thô lỗ của họ---“

“ Chắc chắn rồi. Nhưng nếu chúng ta còn tiếp tục đứng đây, có lẽ tôi sẽ bị cảm lạnh vào thời điểm tồi tệ này. Và kể từ lúc mấy người của cô buộc tôi phải đi tắm... ... Tôi đoán tôi sẽ bỏ qua chuyện này, cô hãy chà lưng cho tôi xem như một sự đền bù.”

Sala nói những lời đó một cách đầy kiêu ngạo, nhưng một nụ cười tươi hiện lên trên môi cô.

Kuro Usagi cũng sáng lên ngay lập tức khi cùng với Sala tới phòng tắm.

Part 3

---[Underwood] Leafy Emerald Green Hall, phòng tắm lớn.

Phòng tắm lớn nằm ở phía tây của Cây Lớn và tương tự như những phòng khác. Và với một cái nhìn, đã có thể nhận ra sự khác biệt của nó với những phòng tắm thông thường.

Toàn bộ được tạo nên một cách tự nhiên từ những nút thắt trên cành cây, với không một vật liệu nào được lấy từ bên ngoài. Các hoa văn trên tường đều đồng bộ và nó sự hoàn hảo kỳ lạ.

Kuro Usagi, người theo Sala tới phòng tắm lớn không thể kìm lại sự thán phục:

“ Wow... ...!”

“ Cô có thích không?”

“ YES! Trông nơi này thật tuyệt vời!”

Kuro Usagi đã vào nhà tắm và đang hào hứng múa may với đôi tay của cô.

Tuy nhiên, ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng hét như bị tra tấn vang lên từ phía sau phòng tắm.

“ Oi Đau..Ouch Ouch Ouch Ouch! Oi, Oi Oi! Này... ... Tôi nói... Cần tôi phải nói bao nhiêu lần trước khi cậu hiểu? Đừng có dùng móng tay của mình để cọ cho tôi... ...”

“ Tôi không thể giúp gì! Đó là lần đầu tiên tôi gội đầu cho người khác, vì vậy hãy chịu khó một chút!”

*Splash!* Và nó đi kèm với tiếng nước được đổ lên.

Mặc dù Kuro Usagi và Sala không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng hai tiếng nói này vô cùng quen thuộc với họ. Khi họ tới gần hai cái bóng đã phần nào mờ đi bởi hơi nước, trong tầm mắt của họ là Asuka và Pest, những người đang hòa thuận... ...

“ Được rồi, Tiếp theo là phần thân. Giờ thì, quay lại phía sau nào.”

“ Không... ...Không muốn!”

“ Đó không phải một lựa chon. Nếu thông tin của Izayoi-san là chính xác, nhà tắm là không phổ biến vào thế kỷ 16. Vì vậy, cô nên tận dụng cơ hội này để học hỏi về văn hóa của Bath-taking Country!

*Splash!*... ...Cứ như thể, Asuka tắm cho Pest, mặc dù chỉ là một tình thế mặt ngoài của nó trông hài hòa.

Mặc dù họ đã ngạc nhiên khi có những người còn nhanh hơn họ và đến nhà tắm trước, nhưng việc Asuka tắm cùng với Pest mới làm họ ngạc nhiên. Chuyện gì đã xảy ra trong 10 phút ngắn ngủi khi mà dùng để đi đến nhà tắm?”

“ Um, ... ...Đó... ...Asuka-san, tại sao cô và Pest lại cùng trong phòng tắm?”

Asuka ngay lập tức dừng tay trong lúc đang chà cho Pest và cô cuối cùng cũng đã nhận ra sự hiện diện của Kuro Usagi và Sala trong phòng tắm.

Hơi đỏ mặt, cô quay mặt đi trong khi lẩm bẩm gì đó:

“... ...Izayoi-san ép chúng tôi bằng cách đe dọa... ...”

“ Đe dọa?”

“ Cậu ấy nói thứ gì đó tương tự như [Có muốn mình lột trần mấy người và kỳ cọ cho sạch? Hoặc đi cùng nhau tay trong tay để tắm cho người còn lại một cách hòa thuận? Đó, chọn một thứ đi.]... ...Nghe điều đó, nó nghe như chúng tôi sẽ bị cậu ấy ép buộc nếu cố gắng chống lại, vì vậy mà không một lựa chọn, tôi ở đây để giúp cô ấy tắm.”

Nói những điều đó, khuôn mặt của Asuka đỏ hơn và có vẻ hờn dỗi.

[Như... ...Đúng như dự đoán về “đứa trẻ phiền phức” mạnh nhất... ...ngay cả phương pháp để thuyết phục mọi người hàn gắn lại mối quan hệ của họ cũng tận tình và thẳng thắn như vậy... ...!]

Kuro Usagi nhìn nhận hành động của Izayoi một nửa trong sự ngưỡng mộ và nửa còn lại trong một ánh mắt u sầu.

Dường như có một ít xà phòng trong mắt cô ấy, Pest giận dữ dụi mắt mình.

“ Đó là một cậu bé quỷ quái... ...Sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến cho cậu ta nhiễm trùng máu và chết một cách đáng thương!”

“ Có vẻ đó là một ý tưởng tốt. Nói với tôi khi nào cô định làm, bởi tôi sẵn sàng giúp đỡ.”

Giọng Pest vang lên một chút nghẹn ngào khi mà cô bắt đầu khóc.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ kỳ cọ cho toàn bộ cơ thể, Asuka cuối cùng cũng quay trở lại nhìn Kuro Usagi và những người khác.

“ Oh. Đại diện-sama cũng tới đây à?”

“ Đúng vậy. Nhưng đừng có gọi tôi là Đại diện-sama. Trong trường hợp ở đây chúng ta xuất hiện mà không có vỏ bọc nào, cách gọi như vậy là quá sang trọng. Hãy gọi tôi là Sala. Tôi sẽ không để ý gì đâu.”

“ Thật chứ? Và sau đó cũng hãy gọi tôi là Asuka.”

Cười với nhau, họ nắm lấy Pest, người đang cố thoát ra khi họ vào bồn tắm.

Giống như mùi của lá và cành cây tỏa ra từ hơi nước, phòng tắm của [No Name] được tạo bởi Gift Cây Nước cũng tương tự như vậy. Tóm lại chỉ có thể là cây nước của họ có nguồn gốc từ nơi này. Nhưng về cảm giác tươi mới và nồng độ của mùi hương, thậm chí thấm vào sâu bên trong khoang mũi, thực sự [Underwood] đứng phía trên.

Bỏ qua Pest vẫn đang ném cơn giận của mình, Asuka, Kuro Usagi và Sala thả ra một tiếng thở dài thư dãn trong khi thích thú ngâm mình.

“ Cô được gọi là Asuka? Mặc dù hơi muộn nhưng xin nhận lấy lời cảm ơn của tôi vì đã giúp một tay khi Titan xuất hiện, điều đó đã cứu giúp chúng tôi rất nhiều.”

“ Không có gì. Sau tất cả, chăm sóc những vấn đề gây ra bởi chúa quỷ cũng là một phần của chúng tôi... ... dù sao, người làm họ phải rút lui cũng không phải tôi.”

Asuka cau mày khi cô hạ thấp xuống để nhúng vai mình vào nước. Tới tận bây giờ, nhớ lại cảnh đó thật kinh khủng và tồi tệ.

Vào lúc xung quanh cô bao phủ bởi màn sương mù dày đặc, những cái bóng vượt qua cô trong ánh sáng và tiếng kim loại cọ vào nhau. Bọn Titan bắt đầu bị văng ra và bị tàn sát trong những nhóm 2 và 3. Và màu trắng tinh khiết của người hiệp sĩ nhuộm đỏ thẫm từ máu của những kẻ thù mà cô cắt xuống.

“ “Người vô danh”... ...không phải tên của cô ấy đúng không?”

“ YES! Cô ấy là một đầy tớ trung thành của chúa quỷ---Cấp sao phụ trách vàng và cổng chính, [Nữ hoàng Halloween]. Như một người đầy tớ trung thành, họ cũng được phong tước hiệp sĩ với một cái tên và thực hiện nhiệm vụ của mình với cái tên đó.”

“ Họ sẽ nhận được một Gift chưa từng thấy khi họ phục vụ như những hiệp sĩ bảo vệ nữ hoàng của họ. Và nó là một trong những việc đó là ở đây, cho chúng ta một chút không gian để thở.”

Sala có một biểu hiện phức tạp pha lẫn nhẹ nhõm và căng thẳng.

Asuka dường như đã hết sự quan tâm của mình khi nói ‘Oh.’ trước khi quay đi.

“ Không quan tâm cô ta mạnh cỡ nào, sự thực cô ta vẫn là một thuộc hạ của chúa quỷ đúng không? Tôi không thể tin tưởng loại người như vậy.”

“ Không, thời gian mà [Nữ hoàng Halloween] từng là một chúa quỷ đã từ rất lâu trước đây... ...Ah, nhưng cô ấy vẫn không phải loại có thể làm mọi người cảm thấy thoải mái. Theo Shiroyasha-sama, cô ấy được gọi là [Một trong số 3 đứa trẻ ngỗ nghịch nhất của Khu Vườn Nhỏ].”

“ Yep. Khi tôi còn nhỏ, vú nuôi của tôi luôn sử dụng “ Nếu làm những việc tồi tệ cô sẽ bị bắt đi bởi [Nữ hoàng Halloween]” như là một câu chuyện để hù dọa tôi.”

“ Fufu, gì vậy? Nghe giống như Namahage hoặc Raijin.”

“ YES! Điều đó cũng thấy ở sự sợ hãi và tôn trọng cô ấy trong những thành phố ở Khu Vườn Nhỏ.”

“ Vậy sao?”*Bulupluplup* Asuka trả lời trước khi thổi bong bóng dưới nước.

Sala vung mái tóc dài của mình về phía sau trước khi hỏi như cô sực nhớ điều gì đó:

“ Nghĩ về điều đó, Asuka, Gift của cô là gì? Nhìn một thời gian, tôi không thể hình dung ra nó là loại Gift gì. Nhưng tôi đoán nó là hiếm đúng không?”

“ Tôi sao? Gift của tôi... ... nó được gọi là [Quang Uy], cô đã từng nghe về nó bao giờ chưa?”

“... ...cái gì?” Sala tròn mắt trong khi giọng cô tăng lên một quãng tám.

Kuro Usagi bỏ đi biểu hiện hạnh phúc của mình lúc nãy và giờ thể hiện một biểu cảm nghiêm túc khi lại gần Asuka.

“ Asuka-san, về Gift của cô, Kuro Usagi có một số điều muốn nói.”

“... ...điều gì vậy?”

“ Gift mà Asuka-san sở hữu chắc chắn không phải là một tài năng thấp kém... ...nhưng nó không phải là Gift có thể tính là thích hợp trong chiến đấu. Loại tài năng này cho phép sử dụng các Gift khác với khả năng tốt nhất của chúng, thích hợp để mở rộng cộng đồng. Vì vậy, cô không cần phải đặt bản thân vào trong những trò chơi của chúa quỷ... ...”

“ ... ...”

Asuka đã biết điều đó từ lâu. Và ngay từ trò chơi đầu tiên với Galdo Gasper cô đã nhận ra điều đó.

Trong lúc chiến đấu với Galdo Gasper, trận chiến với Ratten và cũng trong cả khi chiến đấu với Pest vừa nãy... ...cô cảm thấy mình bị dồn vào góc bởi cô thiếu đi sức mạnh vật lý. Nếu Asuka sở hữu 1% sức mạnh của Izayoi, cô sẽ không gặp phải khó khăn trong chiến đấu.

“... ...Có lẽ là tôi chỉ muốn trở nên bướng bỉnh, tôi đoán vậy.”

“ Eh?”

“ Trước khi đến với Khu Vườn Nhỏ, tôi chưa bao giờ thấy mình thiếu thứ gì. Mặc dù đó có thể coi là sự bất mãn lâu dài với cuộc sống, nhưng tôi đã có được nền tảng của sự uy tín, và điểm số trong học viện của tôi cũng cao hơn mức bình thường... ...nhưng sau khi tới đây, những điều này làm tôi thấy khó chịu và bắt đầu lớn lên cùng với con số của những thứ hạnh phúc tôi đã trải nghiệm ở đây.

Biểu hiện của Asuka có một chút u sầu khi cô lẩm bẩm. Mặc dù những lời đó có vẻ rất mỉa mai, những Asuka hiểu rằng đó là một phần của dòng chảy cuộc sống khi nó đổi chiều lúc này và êm đềm, bằng phẳng những lúc khác, nó đón lấy những thay đổi và kinh nghiệm. Điều này đã đúng ngay từ đầu, cô đã sở hữu một cách tiếp cận rất rộng với cuộc sống và có thể chấp nhận cả những đắng cay cùng ngọt ngào trong cuộc sống của mình.

Nhưng cô tin rằng, lý do để chấp nhận không phải là vì môi trường của Khu Vườn Nhỏ.

Asuka hiểu rõ điều đó là do những người bạn như Izayoi và Yō, những người đứng cạnh giúp cô có thể học cách chấp nhận mọi thứ của cuộc sống theo cách của mình.

“... ...Nói thật, tôi không lo lắng về Leticia. Đối với tôi, rõ ràng là cô ấy đáng tin cậy. Nhưng Kasukabe-san... ...có vẻ gần đây tinh thần khá đi xuống... ... vì vậy... ...”

Và cô không thể không lo lắng về điều đó.

Nghe Asuka nói tới điều đó, Kuro Usagi bôi rối:

“ Asuka-san... ...”

*Bulupluplup* Asuka thổi bong bóng trong khi ngâm mình xuống đáy.

Sala, người đang ngồi nghe bên cạnh đột nhiên đặt tay của mình lên vai Asuka.

“ Bạn của Asuka được gọi là Kasukabe?”

“ Eh?”... ...Ừ, đúng vậy.”

“ Sau đó, trong cuộc tìm kiếm ngày mai, tôi sẽ đặt ưu tiên cho việc tìm kiếm bạn của cô.”

“... ...cái gì?” Asuka và Kuro Usagi cùng hỏi một lúc. Họ nghĩ rằng một đôi tai người cùng với tai thỏ đã nghe nhầm.

Nhưng điều đó được mong đợi. Người đại diện cho liên minh đã nói những lời kiểu như rời khỏi trại chính ở [Underwood] để xâm nhập vào địa bàn của kẻ thù?

Nhưng sau đó, Sala chỉ gật đầu mạnh như khi cô nói những điều đó trong khi nhìn thẳng vào khuôn mặt của họ.

“ Đổi lại, tôi muốn cả hai người cùng bảo vệ [Underwood]. Mặc dù đó chỉ là vùng đất và cộng đồng mà tôi thuộc về trong một vài năm, nhưng với tôi, nơi đây đã trở thành ngôi nhà thứ hai của mình. Với những người sở hữu năng lực chiến đấu mạnh mẽ như hai người, tôi đoán tôi sẽ không phải lo lắng trong khi xâm nhập vào thành trì của kẻ thù.”

Nói điều đó, Sala cười vang. Mặc dù điều này nói ra là để xem xét cho Asuka nhưng ý định thực sự là nhiều hơn thế.

Cho phéo Sala, người có khả năng bay tiếp cận tòa lâu đài tỏng khi Asuka người sở hữu Deen chiến đấu với bọn Titan.

Những gì cô ấy muốn nói là thực tế rằng trò chơi này không chỉ chơi chỉ với khả năng suy nghĩ nhưng khả năng phân công đúng nhiệm vụ ở nơi mà họ có thể sử dụng khả năng tốt nhất.

Asuka cười gượng trước những nỗ lực của Sala, nhưng cũng đã chấp nhận một phần cảm xúc để làm vơi đi một phần gánh nặng trong tâm trí khi mà cô gật đầu đồng ý.

“ Được, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ bảo vệ [Underwood]... ...Tôi sẽ để Kasukabe-san lại cho cô.”

“ Nn. Để đó cho tôi. Tôi sẽ dùng lá cờ của cộng đồng... ...chiếc sừng rồng của mình để lập một lời thề.”

Sala chỉ vào chiếc sừng rồng uy nghiêm của mình trong khi gõ vào nó với tiếng *Klunk Klunk* như muốn khoe ra sự tự hào về chiếc sừng của mình. Nhưng hành động kỳ lạ ấy là lý do khiến Asuka và Kuro Usagi phá lên cười và ngay lập tức phòng tắm được bao bọc trong những tiếng cười vui vẻ.

Part 4

---Lâu đài của Vampire, tường ngoài.

Sau khi hướng hành động của họ đã được xác định, Yō và những người khác bắt đầu tản ra và tìm kiếm quanh lâu đài một vòng theo chiều kim đồng hồ. Các con đường trong khu di tích đã bị bỏ hoang trong thời gian dài, cỏ và hoa đã mọc trên đó, gây khó khăn trong việc tìm kiếm. Mặc dù tiến độ đã chậm hơn dự kiến, họ vẫn có thể tìm thấy một vì manh mối hữu ích.

Với tòa lâu đài là trung tâm, tường ngoài được chia thành 12 phần. Và trong số chúng có thể tìm thấy dấu vết của một ngành công nghiệp cụ thể và lĩnh vực thương mại.

Jack đưa tay chà xát vào cánh cửa của tường ngoài trong khi ông gật đầu.

“ Thành phố trên trời này có diện tích được chia thành 12 phần. Có vẻ nó chỉ khẳng định lại mối liên kết với [Cung hoàng đạo].”

“ Nn. Cũng có thể mỗi phần ẩn chứa một bí mật.”

“ Yahoho! Cũng có thể như vậy! Tốt thôi, tôi sẽ lo việc tìm kiếm từ trên cao. Kasukabe-san, hãy theo Ayesha và tìm kiếm cùng lũ trẻ trong khi chờ đợi!”

Với cái đầu bí ngô và chiếc áo choàng rách rưới, Jack bay lên phía trên của tường ngoài.

Yō, người được giao trách nhiệm trông chừng lũ trẻ, quay mặt về phía Ayesha---

“ Oi Oi! Này, dừng có leo lên những chỗ cao! Và khi các bạn cố gắng nhấc một mảnh vỡ lớn, phải có it nhất 3 người cùng làm điều đó! Chuyện gì xảy ra nếu mấy người bị thương hả?...Hah? Nhóc vừa bị một hòn đá bay vào? Sheesh, thật là phiền phức! Oi, người vừa ném viên đá, lập tức đứng ra xin lỗi hoặc tôi sẽ phạt cậu bằng cách treo ngược lên với sợi dây thừng, nhãi!”

... ...dường như không cần có Yō ở đây.

[Will-O’-Wisp] có vẻ là một cộng đồng nhặt và nhận nuôi nhiều tinh linh nhỏ. Mặc dù trông Ayesha có thể không giống như vậy, nhưng cô ấy có thể làm tốt nhiệm vụ chăm sóc cho những đứa trẻ.

[Đúng rồi. Nghĩ tới điều đó, Garol-san đang làm gì nhỉ?]

Yō nhìn quanh để tìm kiếm Garol. Chỉ thấy ông ấy ngồi phía trước cánh cửa của tòa dinh thự cổ trong khi ôm đầu mình.

Mắt ông đang dán vào thứ trong lòng bàn tay và toàn bộ cơ thể vẫn tiếp tục run rẩy.

Trên tay ông là Gift của Kasukabe--- [Cây Thế Giới]. Ban đầu, ý định mượn Gift đó để có một cái nhìn về việc xây dựng một chiến lược chống lại chúa quỷ với nhiều hiểu biết hơn về khả năng của nó, Garol giờ đây không có thì giờ để suy nghĩ về những điều tương tự. Sau khi nhận được chiếc dây chuyền trên tay, mặt của Garol ngay lập tức chuyển sang màu xanh và đôi mắt của ông mở to để nhìn vào Gift [Cây Thế Giới] trong sững sờ.

[Mặc dù ông ấy đã nói muốn ở một mình một thời gian... ...nhưng có ổn không nhỉ?]

Yō nghiêng đầu trong khi cô lo lắng nhìn ông ấy từ xa.

Garol, ngồi một mình cách xa những người khác để nói ra điều gì đó như một tiếng rên rỉ:

“... ...ojou-chan nói rằng đó... ...Nó... ...nó được làm bởi cha của cô ấy?”

Garol dùng tay phải để đỡ đầu mình trong khi tiếp tục nhìn vào [Cây Thế Giới].

Trong số tất cả những người mà ông biết, chỉ có một người có thể hoàn thành nó. Và người đó khá gần gũi với ông ấy.

Garol cảm thấy nỗi sợ hãi trong khi ông ngẩng đầu nhìn lên trời.

[---Với khả năng thu thập thông tin từ tất cả những sinh vật sống và cho phép tiếp tục tiến hóa: Cây Phát Sinh Thế Giới... ...! Mặc dù tôi không dám tin rằng cô ấy được gọi là [Kasukabe], nhưng tôi không bao giờ hy vọng đó lại là tên khốn ngu ngốc đó... ...! Của tất cả mọi người, để chọn đưa cho con gái của mình... ...!]

Garol nhìn giận dữ vào những tia chớp trên bầu trời nhưng dường như còn xa hơn thế.

Trong mắt ông, giấc mơ của ông cùng với người bạn nói chuyện từ lâu đã được tái hiện lại.

Một [Trang bị chống lại chúa quỷ] không phụ thuộc vào chiến thuật hay khả năng chúa quỷ đó có thể mang nó.

[Nếu đây là bản gốc... ...Cô ấy có thể trở thành vũ khí cho giấc mơ của chúng tôi [Trang bị chống lại chúa quỷ]. Nhưng Koumei... ... Ông có thực sự có ý định biến con gái mình thành một con quái vật?!]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét